Rời động phủ một chuyến,Trần Nguyên đi tới một cửa hàng pháp khí.
Bước vào bên trong, Trần Nguyên gặp một lão giả đang ngồi tính toán sổ sách.
Tên này lão giả thấy Trần Nguyên bước vào liền lên tiếng hỏi: "Vị này tiểu hữu, ngươi muốn mua pháp khí sao".
Trần Nguyên nhìn tên này lão giả hơi lắc đầu một cái, sau đó lên tiếng: "Tiền bối, ta tới đây cũng không phải mua pháp khí, mà là bán ra, không biết chỗ này cửa hàng có thu pháp khí sao" ?.
Tên này lão giả nghe được Trần Nguyên đến đây bán ra pháp khí cũng hơi kinh ngạc, nhưng sau đó vẫn bình tĩnh lên tiếng: "Ồ, thì ra là tiểu hữu ngươi muốn bán ra pháp khí".
"Pháp khí, đương nhiên chỗ này của ta có thu, nhưng nếu là những loại k·hông r·õ n·guồn g·ốc, như vậy tiểu hữu cũng biết, giá cả sẽ hơi thấp chút ".
Nói tới đây tên này lão giả khẽ cười nhìn Trần Nguyên, hắn nói như vậy, có lẽ tên này tuổi trẻ thiếu niên sẽ hiểu ý.
Trần Nguyên đương nhiên hiểu tên này lão giả đang nói k·hông r·õ n·guồn g·ốc pháp khí là chuyện gì.
Chính là các loại pháp khí, sau khi đánh g·iết tu sĩ lấy được chiến lợi phẩm, nhưng vì một và lý do, hoặc sợ bạn bè, hay thế lực sau lưng tên đó tu sĩ trả thù, cho lên không dám công khai sử dụng, hoặc bán ra.
Mà những loại này không thể ra bên ngoài ánh sáng vào tới tay của những này cửa hàng, như vậy thì chính là không sao cả.
Thế lực, hoặc đồng bạn của người b·ị s·át h·ại, muốn tìm về h·ung t·hủ, hoặc tìm về mặt mũi, như vậy cũng phải xem, đằng sau chỗ dựa của ai cứng hơn.
Dù sao có thể ở trong phường thị mở ra cửa hàng kinh doanh, còn làm lớn làm mạnh, như vậy ai mà không có chút bản sự.
Trần Nguyên đến đây lắc đầu cười cười.
"Tiền bối, ta nơi này pháp khí, cũng không phải cái gì không thể lộ ra ngoài ánh sáng đồ vật, là vãn bối tự tay luyện ra, ngươi cũng không thể tính như vậy ".
Lão giả nghe được Trần Nguyên nói vậy liền kinh ngạc lên tiếng.
"Ân, ngươi là luyện khí sư."
Trần Nguyên nghe được lão giả tra hỏi cũng chỉ hơi mỉm cười lên tiếng.
"Vãn bối ngộ tính ngu dốt, theo tôn sư học nghệ mấy năm, bây giờ vẫn chỉ là nhất giai hạ phẩm luyện khí sư."
Tên này lão giả nghe được Trần Nguyên phía sau còn có sư phụ chỉ điểm, anh mắt hơi sáng nhìn Trần Nguyên.
"Tiểu hữu khiêm tốn, lão phu nhìn ngươi tuổi không lớn, bây giờ đã là một tên luyện khí sư, tương lai có hi vọng."
"Tiểu hữu ngươi mau lấy ra pháp khí để ta xem thử, yên tâm, ta sẽ không để tiểu hữu ăn thiệt thòi."
Trần Nguyên nghe vậy cũng liền lấy bên trong túi trữ vật ra năm thanh pháp khí, sau đó đặt lên bàn.
"Tiền bối ngươi nhìn thử".
Lão giả thử cầm lên một thanh pháp khí trong đó xem xét.
"Ân, linh văn khắc chưa được hoàn mỹ cho lắm, nhưng đại khái không ảnh hưởng đến bản thân pháp khí, vẫn có thể sử dụng bình thường".
"Tuy rằng hơi chút không hoàn mỹ, nhưng vẫn có thể bán ra trên dưới 100 linh thạch".
Sau khi nói xong, tên này lão giả đặt pháp khí xuống, sau đó tiếp tục cầm một cái khác lên xem.
Sau một lúc kiểm tra pháp khí, cuối cùng lão giả cũng lên tiếng lại.
"Năm thanh này pháp khí, nếu đặt ở cửa hàng bán ra, như vậy có thể được trên dưới 100 linh thạch một cái".
"Ta theo như bình thường thủ tục, trừ đi bốn thành giá cả, như vậy, chính là 60 linh thạch một thanh pháp khí, cộng lại tất cả là 300 linh thạch."
"Tiểu hữu, ngươi thấy này giá cả còn hợp lý."
Trần Nguyên chỉ hơi trầm tư suy nghĩ, sau đó gật đầu đồng ý.
"Tốt, vãn bối đồng ý bán ra".
Hắn biết giá này đã là tiêu chuẩn, đi chỗ khác cùng lắm cũng chỉ tăng thêm được năm đến mười viên linh thạch.
Lão giả thấy Trần Nguyên đồng ý bán ra cũng hơi mỉm cười, sau đó lấy ra 300 linh thạch đưa cho Trần Nguyên.
Trần Nguyên nhìn linh thạch nhưng cũng không thu lấy, sau đó lên tiếng.
"Tiền bối, ngươi ở đây có bán ra vật liệu luyện khí sao".
Tên này lão giả thấy Trần Nguyên muốn mua vật liệu luyện khí, cũng cười đáp lại.
"Không biết tiểu hữu ngươi muốn mua cấp độ gì tài liệu ".
Trần Nguyên nghe được lão giả hỏi, cũng liền đáp lại.
"Vãn bối muốn hạ phẩm tài liệu, trình độ của vãn bối chỉ có thể luyện ra hạ phẩm pháp khí, mua trung phẩm tài liệu về chính là lãng phí".
Lão giả gật đầu đồng ý Trần Nguyên lời nói.
"Hạ phẩm vật liệu, 35 linh thạch một phần, nhưng nếu tiểu hữu ngươi đồng ý sau khi luyện chế xong pháp khí, quay lại bán ra cho cửa hàng chúng ta, như vậy ta làm chủ bán ra cho tiểu hữu 30 linh thạch một phần".
"Không biết ý tiểu hữu như nào".
Trần Nguyên nghe được vậy cũng hơi ý động, nhưng sau đó vẫn từ chối.
Lão giả thấy Trần Nguyên từ chối cũng hơi đáng tiếc, dù sao Trần Nguyên tuổi trẻ đã là một tên nhập giai luyện khí sư.
Nếu như Trần Nguyên nói là sự thật, phía sau hắn còn có sư phụ dạy bảo, như vậy sau này rất có thể sẽ là một tên thượng phẩm luyện khí sư.
Nhưng Trần Nguyên đã từ chối thì thôi vậy.
Tới đây tên này lão giả cũng không lôi kéo Trần Nguyên nữa, mà lên tiếng hỏi.
"Tiểu hữu, ngươi muốn mua mấy phần luyện khí vật liệu".
Trần Nguyên nghe được tên này lão giả hỏi cũng liền đáp.
"Vãn bối lấy 10 phần".
Sau khi nói xong Trần Nguyên lấy ra thêm 50 linh thạch đưa cho tên này lão giả.
Hắn cảm nhận được tên này lão giả biến hóa, từ lúc hắn lộ ra bản thân là luyện khí sư, người này tỏ ra vẻ thân thiện, sau đó từ chối tên này lão giả hảo ý lôi kéo.
Tuy rằng cũng không làm sắc mặt, nhưng giọng nói cũng biến hóa hơi lạnh xuống, hắn vẫn cảm nhận được.
Nhưng Trần Nguyên cũng mặc kệ, dù sao sau khi làm xong lần này giao dịch, chắc gì đã còn gặp lại. Cho lên hắn cũng không cần phải chú ý đến sắc mặt đối phương.
Lão giả gật đầu một cái, sau đó lấy ra 10 phần vật liệu luyện khí đưa cho Trần Nguyên.
Trần Nguyên nhận lấy vật liệu luyện khí, hơi làm chút kiểm tra, thấy không gì vấn đề, cũng thu vào túi trữ vật, sau đó lên tiếng chào lão giả một cái, rồi rời đi.
Ra khỏi cửa hàng, Trần Nguyên đi tới chỗ một cửa hàng bán linh mễ, sau đó chi 120 linh thạch, mua về 100 cân linh mễ.
"Ân, vật tư có vẻ đang lên giá".
Trước kia hắn mua 100 cân trung phẩm linh mễ, giá chỉ là 100 linh thạch, nhưng mấy ngày nay tăng thêm 20 linh Thạch.
Hắn có hỏi qua người bán, nhưng cũng chỉ nhận được câu trả lời là. "Các cửa hàng khác đều tăng, cho lên ta không tăng không được a".
Trần Nguyên cũng không nghĩ nhiều nữa, tăng 20 linh thạch, vẫn nằm trong phạm vi chịu đựng của hắn, lên cũng không quá để ý.
Đi tới động phủ, Trần Nguyên vào bếp nấu một nồi lớn linh mễ, cùng với một nồi thịt yêu thú.
Trước kia ở mê vụ sơn lâm, Trần Nguyên cũng không thể ăn thịt yêu thú, chỉ có thể ăn vài con bất nhập giai linh ngư.
Nhị giai thịt yêu thú thì hắn không rõ ràng, nhưng nhất giai thịt yêu thú chỉ có thể bảo tồn không bị thối rữa trong vòng năm đến mười ngày thôi.
Đương nhiên, tu tiên giới thủ đoạn nhiều vô số, hắn không thể làm được sự tình, cũng không có nghĩa là người khác cũng không thể.
Dù sao Trần Nguyên cũng chỉ là một tiểu tu sĩ luyện khí trung kỳ, sao có thể biết được hết thủ đoàn của tu tiên giới chứ.
Một lúc sau, Trần Nguyên dọn linh mễ cùng yêu thú thịt ra bàn, gọi một bên Đại Hắc đang chơi lại.
Tiếp tục là chia cho Đại Hắc sáu thành đồ ăn, sau đó hắn cũng tự ăn phần của mình.
Một lúc sau, Đại Hắc một bên đi tới ủi ủi Trần Nguyên.
"Bò "bò.
Trần Nguyên quay qua nhìn Đại Hắc, ánh mắt hơi nghi hoặc.
Sau một hồi lâu trao đổi, thì Trần Nguyên cũng hiểu ý của Đại Hắc, con hàng này lượng cơm ăn lại tăng lên, hiện tại ăn hết phần của mình rồi vẫn còn thấy đói.
Nhìn Đại Hắc một cái, Trần Nguyên khóe miệng hơi giật.
"Tiểu tử ngươi lại muốn tăng cơm ? Thôi được rồi, lần sau sẽ nấu thêm nửa cân nữa cho ngươi".
Đại Hắc nghe được Trần Nguyên đồng ý tăng lượng cơm xong, mới hài lòng đi tới một bên tiếp tục chơi.
Nhìn Đại Hắc một cái, Trần Nguyên không nhịn được nói nhẹ một tiếng: "Đúng là chân chính một cái thùng cơm".
Hết chương !
Lúc viết chương này thời gian đã là 2h đêm, cố gắng kiểm tra một chút sau đó mình đăng luôn.
Do hiện mình cũng hơi buồn ngủ, cho lên khả năng sẽ bỏ sót vài lỗi, mai mình check lại rồi chỉnh sửa sau, giờ lên chương cho mọi người đọc trước.