Tu Tiên Từ Mê Vụ Sơn Lâm Bắt Đầu

Chương 18: Kết thúc chiến đấu, quay về phường thị.



Chương 18: Kết thúc chiến đấu, quay về phường thị.

Cũng may lần này Hắc Xà bị Trần Nguyên dùng dây leo thuật trói chặt, cho lên khi năm tấm kim kiếm phù công kích tới cũng không thể làm ra hiệu quả né tránh, chỉ có thể ngạnh kháng.

Ầm ầm, kim kiếm phù trực tiếp xuyên thẳng qua thân thể Hắc Xà, tạo thành năm cái lỗ.

Trần Nguyên nhìn chuẩn thời cơ điều khiển phi kiếm chém tới đầu Hắc Xà,

"Phịch một tiếng"

Hắc Xà b·ị c·hém làm hai, hơi làm giãy giụa cuối cùng, sau đó cũng không còn động tĩnh.

Trần Nguyên nhìn vậy vẻ mặt cũng hơi thả lỏng, nhưng hắn vẫn điều khiển phi kiếm chém đầu của Hắc Xà ra nhiều mảnh mới hài lòng.

"Dù sao kiếp trước hắn nghe nói, loài rắn b·ị c·hém đầu vẫn có thể tạm thời sống sót, cho lên cẩn thận một chút cũng không mất mặt".

Trần Nguyên thu làm chút xử lý, sau đó thu dọn chiến trường, đi tới bên Xà Hoàng cây, hái xuống dưới 17 trái cây đã thành thục, còn năm trái chưa hoàn toàn chín, như vậy để cho người có duyên tiếp theo đi.

Hắn tìm tới một chỗ sơn động, sau đó thả ra Đại Hắc, kêu nó cảnh giác xung quanh, Trần Nguyên cũng ngồi xuống ăn vào đan dược luyện hóa khôi phục.

Trần Nguyên cũng không tiến vào bên trong Thạch Bia không gian, dù sao khi hắn tiến vào bên trong không gian Thạch Bia, tinh thần của hắn cũng không thể tiếp xúc với thân thể, như vậy nếu b·ị đ·ánh lén vậy thì c·hết chắc không nghi ngờ.

Một lúc sau, khôi phục cũng không sai biệt lắm.

Lúc này Trần Nguyên mới có thời gian suy nghĩ trận chiến đấu vừa nãy, "Con này Hắc Xà cũng không biết là gì huyết mạch ...?

"Tuy khí tức chỉ là bình thường nhất giai trung kỳ yêu thú, nhưng sức chiến đấu không nghi ngờ gì, hoàn toàn có thể so với nhất giai hậu kỳ.



"Vừa có khả năng khôi phục nhanh chóng, tốc độ di chuyển cũng không chậm, nọc độc còn có thể ăn mòn cả pháp khí, thậm chí đòn t·ấn c·ông b·ằng đuôi rắn lúc đó cũng không phải là dạng vừa".

"Thượng phẩm Kim quang phù, có thể chịu ba đòn bình thường công kích của luyện khí hậu kỳ, nhưng con này Hắc Xà chỉ dùng một chiêu đã có thể đánh tan đi".

Cũng may mắn năm tấm kim kiếm phù đều đánh trúng đích, nếu không có lẽ hắn thật sự phải xách đít lên chạy trối c·hết.

Đến đây Trần Nguyên lấy trong túi trữ vật ra chiến lợi phẩm.

Chiến lợi phẩm bao gồm: "Hai cái răng nanh của Hắc Xà, Trần Nguyên đoán giá trị của nó cũng phải 150 linh thạch".

"Một tấm da yêu thú, 50 linh thạch, hai bình tinh huyết, giá trị Trần Nguyên cũng không rõ ràng, nhưng cũng sẽ không dưới 50 linh thạch".

Tính toàn bộ là 250 linh thạch.

"Ân ! Cũng không nhiều lắm, đối với bình thường luyện khí trung kỳ, như vậy có thể không sai biệt lắm đủ mua tài nguyên cho 40 ngày tu luyện".

Nhưng con này Hắc Xà, thực lực không hề thua kém luyện khí bảy tầng, 250 linh thạch, như vậy lại không quá đáng giá.

Phải biết lần này Trần Nguyên tổn hao tám tấm thượng phẩm phù lục, chính là hơn 200 linh thạch, chưa kể tới thanh trung phẩm phi kiếm của hắn còn bị ăn mòn nghiêm trọng, uy năng giảm đi gần nửa.

Cho lên tổng kết lại mà nói, chuyến này nếu không tính tới Xà Hoàng quả, như vậy chính là thua thiệt lớn.

Nhìn bên cạnh nằm đó 17 trái đã thành thục Xà Hoàng quả, Trần Nguyên nghĩ thầm trong lòng.

"Tổn hao nhiều như vậy, thậm chí còn đặt bản thân vào nguy hiểm, hi vọng đám này Xà Hoàng quả sẽ không làm ta thất vọng a".



Sang ngày hôm sau.

Trần Nguyên thay đổi dung mạo, dùng một cái khác tên giả là Hàn Dịch, đi thuê một căn khác động phủ.

"Đạo hữu, nơi này có động phủ nào có riêng hỏa mạch sao".

Tên này quản sự nghe được Trần Nguyên hỏi về động phủ có hoả mạch cũng hơi kinh ngạc, nhưng sau đó vẫn lên tiếng trả lời Trần Nguyên.

"Động phủ có hoả mạch, ở phường thị chỉ có ba nơi có, trong đó hai nơi đã cho thuê đi, chỉ còn lại một cái duy nhất, nhưng ta nói trước, động phủ có hoả mạch sẽ đắt hơn một nửa so với bình thường".

Trần Nguyên chỉ hơi làm chút suy nghĩ, sau đó vẫn đồng ý, "Tốt đạo hữu, tại hạ thuê căn đó động phủ".

Sau khi Thấy Trần Nguyên đồng ý, tên này quản sự liền tươi cười nói: "đạo hữu ngươi sảng khoái".

"Thượng phẩm động phủ, 40 linh thạch một tháng, thêm hoả mạch 20 linh thạch nữa, đạo hữu giao 60 linh thạch nữa làm tiền cọc, tổng là 120 linh thạch".

Trần Nguyên nghe được thêm khoản 60 linh thạch làm tiền cọc cũng hơi cau mày lên tiếng: "quản sự cái này cọc 60 linh thạch là như nào".

Tên kia quản sự nghe được Trần Nguyên hỏi vậy cũng mỉm cười giải thích: "Đạo hữu ngươi yên tâm, này 60 linh thạch chỉ là cọc trước thôi, sau khi ngươi không thuê nữa, đem lệnh bài tới đây, là có thể nhận lại linh thạch ".

Trần Nguyên hơi gật đầu tiếp nhận lời giải thích này, sau đó lấy ra 120 linh thạch đưa cho tên này quản sự.

Tên kia quản sự nhận lấy linh thạch, kiểm tra không sai về sau, đưa cho Trần Nguyên một tấm lệnh bài.

"Đạo hữu, nơi này chính là lệnh bài trận pháp, trên đó có ghi sẵn địa chỉ động phủ, lệnh bài này chỉ có tác dụng trong một tháng, nếu hết tháng ngươi cần phải giao thêm linh thạch mới có thể sử dụng tiếp".



Nói đến đây tên này quản sự nhìn Trần Nguyên một cái, sau đó nói tiếp: "Đạo hữu, ngươi nhớ cất kỹ cái này lệnh bài, nếu làm mất, như vậy 60 linh thạch tiền cọc kia chúng ta cũng sẽ không hoàn lại".

Trần Nguyên gật đầu đồng ý một cái, sau đó quay người rời đi

Đi tới động phủ phía ngoài, Trần Nguyên nhìn sơ qua thì thấy, nơi này là một toà Trạch viện, có một cái sân rộng hơn trăm mét, cùng ba căn phòng.

Bước vào bên trong, Trần Nguyên hơi cau mày, "Không phải tên kia quản sự nói là thượng phẩm động phủ, bình thường linh khí đều ở nhất giai thượng phẩm trình độ sao, nhưng hắn cảm nhận chỉ có nhất giai hạ phẩm a".

Trần Nguyên hơi cau mày đi vào căn kia phòng tu luyện, vừa bước vào trong thì Trần Nguyên cảm nhận được nồng độ linh khí gần đạt tới nhất giai thượng phẩm.

"Ân ? chẳng lẽ cái này chính là tụ linh trận pháp, nếu là như này thì tên kia quản sự đúng là không lừa hắn, tuy chỉ gần đạt tới nhất giai thượng phẩm, nhưng đối với luyện khí bốn tầng như Trần Nguyên, vậy cũng đã đủ rồi".

Lúc này Hắn cũng đi sang xem thử hai căn phòng kia là gì loại.

Một cái là phòng bếp, còn một cái khác là có tiếp dẫn hỏa mạch, Trần Nguyên quan sát đầu này hoả mạch một lúc.

"Tuy chưa châm vào hoả than, nhưng Trần Nguyên cảm nhận cái này hoả mạch cũng không quá tốt, so với đầu kia hoả mạch nhân tạo của hắn, như vậy còn kém rất nhiều".

"Nhiệt độ này ngọn lửa, có lẽ chỉ đủ để luyện nhất giai trung phẩm pháp khí, nếu luyện thượng phẩm pháp khí, như vậy có lẽ cần thêm tu sĩ có hoả thuộc tính làm chủ mới được".

Lắc đầu một cái, "bỏ đi, ta giờ mới chỉ là hạ phẩm luyện khí sư, quan tâm gì tới thượng phẩm pháp khí chứ".

Một tuần trôi qua, Trần Nguyên nhìn xem trước mặt đang ở đó một thanh pháp khí hình rìu, hơi hài lòng, "cái này pháp khí đã tốt hơn rất nhiều so với trước kia".

Trong một tuần này, Trần Nguyên che dấu thân phận, bán ra hơn 800 tấm trung phẩm phù lục, thu về hơn 2500 linh thạch.

Nhưng cũng vì vậy mà hắn bị dòm ngó mấy lần, cũng may hắn đều có thể cắt đuôi được, nhưng như vậy Trần Nguyên cũng không dám tiếp tục vẽ phù bán ra nữa.

Hết chương !

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.