Thâm Uyên Võ Đạo

Chương 45: Sự bảo đảm



Chương 45: Sự bảo đảm

Trong đình viện,

"Tiểu Lan, ngươi đứng yên xem nào!!"

"Hừ, ta nãy giờ ngồi im mà, có làm gì đâu."

"Bánh có ngon không? Ngũ muội."

"Cảm ơn đại tỷ, nhị tỷ. Bánh ngon quá." Mặc Lan ôm một miếng bánh, ngồi gặm. Khuôn mặt của nàng hạnh phúc vô cùng. Trên khóe miệng có dính một ít vụn bánh ngọt.

Mặc cho bánh mua từ tối hôm qua, nhưng đến giờ phút này vẫn còn rất tươi mới. Là do tác dụng của Đại Hàn thạch, một loại linh khoáng cùng phẩm giai với Hỏa Tuân Thạch. Có thể tỏa ra khí lạnh, làm giảm nhiệt độ xung quanh nó.

Vì đó loại khoáng sản này, trở nên rất thực dụng trong việc tăng thời lượng bảo quản đồ ăn. Đồng thời người ta còn dùng nó để giải nhiệt, làm mát trong những ngày hè nóng nực.

Mặc gia có một căn phòng chất đầy loại khoáng thạch này, là kho lạnh để lưu trữ thức ăn.

Số bánh kẹo mua vào tối hôm qua, được cất giữ kho lạnh, xong rồi lại dùng nhiệt lượng tỏa ra từ Hỏa Linh Đăng để hâm nóng lại. Bảo đảm hương vị vẫn như cũ, bánh kẹo sẽ không bị lạnh.

"Chào cả nhà, ôi bánh kẹo ngon quá. Cho ta một miếng nha." Mặc Tân xuất hiện, nhập bọn cùng với bọn họ.

"Nhum…Nhum…Nhum!!" Mặc Lan vui vẻ đến mức, không để ý Mặc Tân đang dùng bàn tay tội ác, c·ướp đi một miếng bánh của nàng.

"Tam đệ, ngươi ra sao rồi? Có b·ị đ·au đầu nữa không?" Mặc Tuyết quan sát khuôn mặt hắn.

"Đại tỷ, ta cảm giác khỏe hơn nhiều rồi. Tỷ yên tâm." Mặc Tân cười cười trả lời, rồi cắn miếng bánh trong tay.

"Quan hệ của ngươi và ngũ muội thân thiết thật. Vừa khỏe bệnh liền đến thăm nàng!!" Nhị tỷ Mặc Hạ hâm mộ nói ra. Không đợi Mặc Tân giải thích.

"Tất nhiên rồi!! Tam ca còn dạy cho ta một môn chiến kỹ vô cùng lợi hại." Mặc Lan vẻ mặt thành thật c·ướp lời.

"Làm sao? Mọi người có muốn xem Mặc Lan ta đây biểu diễn không?"

"Ngũ muội, làm ơn cho tỷ xem đi." Mặc Hạ trợ hứng nàng ta.

"Xem ta đây!!!" Mặc Lan bắt đầu biểu diễn cái trò làm giả đứt ngón tay cái. Nàng đã tốn rất nhiều sức lực, bao lần học hỏi từ tam ca, đến nay mới thành thạo.

'Rốt cuộc cũng có cơ hội lộ ra, xem sự lợi hại của bản tiểu thư đây!' Mặc Lan nghĩ.

"Ô, Tiểu Lan lợi hại."

"Ngũ muội lợi hại." Hai tỷ muội tâng bốc cô bé nhỏ. Y như rằng nàng ta vừa làm chuyện ghê gớm vậy.



Mặc Lan vẻ mặt đắc ý, ngạo nghễ nhìn xem Mặc Tân: "Tam ca, đừng tưởng Tiểu Lan không thấy ngươi lấy trộm bánh của ta. Nể mặt ngươi dạy ta môn chiến kỹ lợi hại như vậy, bản cô nương tha cho ngươi."

"Hahahaha, cảm ơn ngũ muội thưởng quà vặt." Mặc Tân cũng hòa nhập, hùa theo ý nàng ta.

Hôm nay, Mặc Lan vui vẻ nhiều hơn mọi hôm. Lúc đại tỷ nhị tỷ được gả đi, bản thân nàng còn chưa đầy một tuổi. Cho nên không biết được sự tồn tại của Mặc Tuyết, Mặc Hạ.

Nay gặp được, có thêm bạn chơi, khiến nàng quá hạnh phúc. Mọi người vui vẻ đùa giỡn.

Tống Tiểu Đồng không có tham gia, vẻ mặt vui vẻ, yên tĩnh ngắm đạo phong cảnh đời thường này.

"Thực ra, lần này ta đến là có chuyện nhờ Tứ di nương." Mặc Tân bắt đầu triển khai ý định.

"Tối hôm quá, ta bất chợt ngất xỉu. Muốn để Tứ di nương kiểm tra thử xem cơ thể ta có chỗ nào dị thường không??"

"Ủa, tam đệ. Sao không đến dược phòng, nhờ Nhâm gia gia!?!" Mặc Hạ nghi hoặc hỏi hắn.

"Tỷ quên rồi à. Nhờ luyện tập dưỡng sinh công và uống mấy đơn thuốc Tứ di nương cho, nên ta mới khỏi bệnh."

"Bản thân ta nghĩ, lỡ ta có vấn đề gì. Phát hiện, Tứ di nương vẫn có thể khắc phục kịp thời." Đây là Mặc Tân kiếm cớ, để có cơ hội ở riêng với Tứ di nương. Nói trực tiếp sẽ dễ gây nghi ngờ.

Lúc này, Tống Tiểu Đồng đứng dậy: "Được thôi, qua bên kia, để ta điều tra cơ thể ngươi."

"Tuyết nhi, Hạ nhi. Nhờ hai ngươi chăm sóc Tiểu Lan giúp ta."

"Di nương yên tâm, chúng ta chắc chắn hoàn thành tốt nhiệm vụ." Hai tỷ muội đồng thanh cam kết.

"Đạ tạ Tứ di nương." Mặc Tân cũng nhanh chân đi theo.

Đến một cái vọng lâu, cách chỗ cũ không gần nhưng cũng không xa. Đây là một tòa vọng lâu trồng đầy hoa giấy, cành lá của nó bao quanh khắp ngóc ngách.

Cành hoa giảo hoạt trèo lên kiến trúc, cột trụ, tô điểm thêm màu sắc cho nơi này. Hương hoa thơm ngát, mấy bông hoa tím rực rỡ sắc màu.

Thi thoảng có vài bông hoa giấy tung bay trong gió, nhẹ nhàng hạ cánh trên mặt hồ trong suốt.

"Được rồi. Nói đi. Mục đích thực sự tìm ta là chuyện gì?" Tống Tiểu Đồng đoan trang ngồi xuống ghế, bắt chéo một chân.

Theo kế hoạch, Mặc Tân dự định dùng vài câu hỏi bẫy để thăm dò. Nhưng lại cảm thấy ý nghĩ này rất ngu.

Người ta là Hồn cấp cường giả, không phải võ giả bình thường. Trí tuệ đã lên một tầm cao mới. Khinh thường người khác, phải trả giá rất đắt.

Với cả hiện tại hai người là gia đình. Hỏi như thế sẽ làm mất cảm tình của nhau. Chẳng khác nào chỉ thẳng mặt Tứ di nương bảo, ta không tin tưởng ngươi.



Vì thế, "Di nương, ngài có kẻ thù không?" Mặc Tân hỏi trực tiếp luôn.

"Có. Bất quá đều bị ta g·iết sạch." Tống Tiểu Đồng bình thản.

"Làm sao? Thạch Sơn trấn xuất hiện tồn tại mà ngươi chưa thể đối phó đúng không?" Nàng bình tĩnh nói ra.

"Quả nhiên, không thể thoát khỏi ánh mắt tinh tường của Tứ di nương." Mặc Tân cảm khái.

"Đúng thế, cũng là Hồn cấp võ giả, chiến lực cụ thể không rõ."

"Tối hôm qua tinh thần lực của ta bắt được tín hiệu gợn sóng tinh thần lực của hắn. May mà ta kịp thời quan bế tinh thần lực, chưa bị phát hiện."

Mặc Tân nghiêm túc nói: "Sự xuất hiện của hắn, làm ta rất lo lắng. Không biết được mục đích là gì? Tên đó đến đây làm gì? Tìm thứ gì hay chỉ là nghỉ chân?!!!"

"Ngài cũng biết, ta chỉ được mỗi cái tinh thần lực. Còn tu vi chỉ mới là Thạch cấp tầng 1. Có tâm nhưng không đủ lực."

"Vậy ngươi muốn ta giúp ngươi, thủ tiêu tên đó sao?!!" Tống Tiểu Đồng vẻ mặt thản nhiên, ánh mắt nhìn về nơi xa.

"Không, ta cần một sự bảo đảm." Mặc Tân lắc đầu. Nhìn thẳng vào mắt của Tứ di nương: "Nếu, chỉ là nếu thôi. Nếu hắn đụng đến Mặc gia, thì ngươi có đủ thực lực để g·iết hắn không?"

"Đến bao nhiêu, c·hết bấy nhiêu!!" Tống Tiểu Đồng vỗ bàn, tự tin.

"Tốt, ta chỉ cần như thế. Yên tâm ta sẽ không gây sự. Nước sông không phạm nước giếng. Ta chỉ nói đến trường hợp xấu nhất thôi." Mặc Tân cho nàng ánh mắt yên tâm.

Như nhớ đến điều gì, hắn lại tiếp tục: "Với cả, ta phát hiện ra ma tu. Chính là đại thiếu gia của Hồng gia."

"Bọn hắn có động cơ rất lớn, có thể sẽ liên quan đến phần nào đó mấy vụ án m·ất t·ích người gần đây. Lợi dụng huyết nhục để luyện mấy loại dược hoàn hôm trước."

"Việc này ngươi xử lý, ta không quản." Tứ di nương giọng điệu cứng rắn. Sợ Mặc Tân dội đống phiền phức đó lên người mình.

"Ngài yên tâm, ta chỉ kể vậy cho ngài nghe thôi." Mặc Tân cười cười.

"Được rồi, còn chuyện gì không?" Tống Tiểu Đồng đứng dậy.

"Không có. Chuyện muốn nói ta đều đã nói hết. Gửi lời tạm biệt của ta đến cho tỷ muội bọn họ." Mặc Tân lắc đầu.

Nghe vậy, Tống Tiểu Đồng trở về chỗ đình viện lúc nãy. Mặc Tân không có đi theo, mà chọn về phòng mình.



Về tới phòng, Mặc Tân lại ngồi xếp bằng trên giường, tiếp tục tu luyện.



Cố gắng ngày hôm nay, đột phá bình cảnh, trở thành một vị Thạch cấp tầng 2.

Lồng ngực phập phồng có quy luật, linh khí theo đường lỗ chân lông đi vào cơ thể.

Theo sự dẫn đạo của Mặc Tân bắt đầu nỗ lực xung kích huyệt đạo thứ 13.

'Ông…Ông…'

Sau bốn lần oanh kích vẫn chưa thể xuyên thủng bình chướng.

Điều đó cũng dễ hiểu thôi, vì huyệt đạo thứ 13 xem như là một tiểu bình cảnh đầu tiên mà mọi tên võ giả phải trải qua.

Đột phá nó sẽ tăng thêm một tiểu cảnh giới, thực lực sẽ có phần mạnh hơn. Nên khó để đả thông là điều hiển nhiên.

Nhưng điều đó không đủ để làm Mặc Tân chùn bước. 'Lại lần nữa.'

'Ông…Ông…Ầm.' Sau ba lần oanh kích, cuối cùng huyệt đạo thứ 13 đã được khai thông.

Luồng khí huyết trong cơ thể lại được cường hóa, đi khắp nơi gia tăng các hạng của thân thể.

Không dừng lại ở đó, hắn tiếp tục lấp đầy huyệt đạo thứ 13 bằng linh khí. Rồi tiếp tục đả thông mấy cái huyệt đạo tiếp theo.

Sau hai canh giờ. Cái thứ mười bốn, mười lăm đều được khai thông.

Đến huyệt đạo thứ 15, Mặc Tân mới dừng lại. Để cho kinh mạch nghỉ ngơi.

"Hahaha. Thạch cấp tầng 2, ta đến rồi." Mặc Tân la to thể hiện sự vui sướng của mình.

Thân thể hắn trở nên cường tráng hơn lúc trước. Chiều cao hơi tăng vài xen ti mét.

Vung quyền, 'Ầm…Ầm' trong phòng xuất hiện gió bay.

Lực lượng của một quyền này ước chừng đi tới 500 kg, thậm chí còn không phải toàn bộ sức lực. Ước tính toàn bộ sức mạnh có thể lên tới 700 kg.

Phải biết lực đạo mạnh nhất của Thạch cấp tầng 3 bình thường võ giả cũng chỉ mới 600 kg. 700 kg đã không thua gì Thạch cấp tầng 4.

"Hiện tại một quyền của ta có thể làm được cùng giai vô địch. Có thể đưa mình vào hàng thiên tài. Đây là lợi ích của việc tu luyện công pháp có đẳng cấp cao. Gần như vứt bỏ 90% những võ giả khác." Mặc Tân vẻ mặt hưng phấn.

Khi xưa hắn chưa từng tự tay tu luyện qua cảnh giới thấp, nên chưa thể nghiệm được sự vui sướng khi đột phá Thạch cấp. Thạch cấp là cảnh giới khai phát tiềm năng của thân thể.

Công pháp đẳng cấp càng cao, thể chất sẽ được khai hoang đào móc càng triệt để. Từ đó dẫn đến lực chiến càng kinh khủng.

Lực đạo mạnh nhất của Thạch cấp võ giả, mỗi một trăm năm đều đang đổi mới liên tục. Các vị thiên tài xuất hiện làm cho giới hạn liên tục bị phá bỏ, ghi lại.

Cái thời hắn còn sống, lực đạo mạnh nhất của Thạch cấp đã lên đến 10 tấn. Chỉ tính riêng lực đạo, đã có thể sánh ngang với Linh cấp tầng 3 bình thường võ giả. Vô cùng khủng kh·iếp.

"Quả nhiên, tu luyện có thể khiến người ta nghiện." Mặc Tân cảm khái.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.