“Tiểu Tuyết trông càng lớn càng xinh đẹp, giống mẹ mấy phần rồi đó nha.”
“Mẹ ~~~ Hừ, con không để ý đến người nữa.”
“Biết trước hai đứa chưa ăn gì, ta đã dặn phòng bếp nấu bữa sáng. Đi, chúng ta đi phòng ăn, vừa ăn vừa nói chuyện.” Đại di nương vuốt đầu hai đứa con gái, ánh mắt từ ái nói ra.
Ba vị mỹ nhân cười đùa nói chuyện, rời đi trước mắt Mặc Kiên.
Gia chủ Mặc gia đứng tại chỗ, ánh mắt tội nghiệp uất ức. Hắn bị bỏ quên rồi!!!
Mặc Kiên cần gấp có người giải nỗi sầu này, chợt nhớ tới cái gì.
Liếc mắt nhìn tên hộ vệ bên cạnh. Người thanh niên hộ vệ xưa giờ chưa thấy ai xinh đẹp như thế. Gương mặt ửng đỏ, ánh mắt si mê.
‘Bép’
“Arghh”
“Ngươi nhìn cái gì?” Mặc Kiên tức giận cho tên hộ vệ một cái tát.
“Dạ thưa c-con…” Hắn ấp úng.
“Thôi không phải nói. Cút đi làm việc đi.” Mặc Kiên phẩy tay đuổi hắn đi.
…
Sau khi ăn xong, Mặc Tân trở về phòng. Bản thân hắn cũng không biết, hai vị tỷ tỷ đã về nhà.
“Hiện tại, thân thể đã tu dưỡng tốt đẹp. Có thể tiếp tục tu luyện, nắm chắc ngày hôm nay đột phá vào Thạch cấp tầng 2.”
Ngồi xếp bằng trên giường, dựa vào {Ám Ảnh Đao Kinh} công pháp, câu thông linh khí trong thiên địa, hấp thụ vào cơ thể.
‘Bắt đầu tu luyện.’ Mặc Tân thầm nhủ.
Lần trước hắn đã đả thông tới huyệt đạo thứ năm. Bây giờ chính là huyệt đạo thứ sáu.
‘Đùng…đùng…oanh.’ Sau hai lần oanh kích, huyệt đạo thứ sáu đạt được khai thông.
Luồng khí huyết được cường hóa, ầm ầm đi khắp cơ thể, cường hóa sức mạnh thể chất của Mặc Tân.
‘Cái tiếp theo.’
Huyệt đạo thứ bảy – thành công.
Huyệt đạo thứ tám – thành công.
Huyệt đạo thứ chín, thứ mười, thứ mười một, thứ mười hai.
Mặt trời l·ên đ·ỉnh, giờ là lúc ánh nắng gắt nhất trong ngày.
Chăm chú tu luyện tới trưa, Mặc Tân ngồi xếp bằng trên giường, đôi mắt nhắm chặt.
Bỗng Mặc Tân tỉnh dậy, nhảy khỏi giường. Ngay tại trong phòng diễn luyện bảy mươi hai thức trong {Huyền Nguyên Chân Kinh}.
“Thạch cấp tầng 1 đỉnh phong. Lực lượng ở hai tay vượt trội hơn.” Mặc Tân nở nụ cười, nhìn xem hai cánh tay tràn đầy cơ bắp, khá hài lòng.
Dù cho không đạt đến tầng 2, nhưng Tam thiếu gia vẫn rất thỏa mãn. Tuy thực lực còn yếu, ít nhất cũng đã có sức tự vệ.
Lý do không đột phá tầng 2 cũng đơn giản thôi, kinh mạch của hắn tới giới hạn.
Vết thương mới hồi phục, hắn không dám làm quá sức.
Dù gì tốc độ tu luyện của mình đã rất nhanh.
Người bình thường có khi vài ngày hoặc vài tuần, vài tháng mới đả thông một huyệt đạo.
Hắn một ngày đả thông từ năm đến bảy cái, đã rất ghê gớm.
Nhìn ngoài trời, “Cũng đã tới giữa trưa. Té quá chỗ Tứ đệ, gọi hắn đi ăn cơm thôi.”
Nói xong, sửa sang lại y phục. Cầm dù che nắng ra ngoài.