Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 17: Tiệc mừng thọ



Chương 17 : Tiệc mừng thọ

Khi mọi người quay vào khu nhà chính, trước sân nhà chính đã bày khoảng bốn cái bàn tròn lớn, mỗi bàn khoảng sáu cái ghế đèn đuốc thắp sáng rực. Ánh sáng từ hàng trăm ngọn đuốc lung linh huyền ảo phủ rạng rỡ khắp không gian, tạo nên bầu không khí náo nhiệt và rực rỡ.

Ông Tùng dẫn dắt Khánh Dư và Mạnh tiến vào khu vực trung tâm, nơi Gia Chủ đang niềm nở chào đón. Bên cạnh Gia Chủ là một vị lão nhân râu tóc bạc trắng, người béo tròn nụ cười hiền hậu. Ông Tùng giới thiệu đó là ông thông gia, một thương nhân giàu có và quyền lực đến từ Kinh Thành. Mọi người trong gian phòng đều hướng về phía Khánh Dư và Mạnh, ánh mắt tò mò xen lẫn sự kính trọng. Khi biết Mạnh chính là vị "thần y" đã chữa khỏi bệnh cho Gia Chủ, ông thông gia vội vàng đứng dậy, chắp tay cúi người chào hỏi, tỏ lòng trân trọng vô cùng.

Trên mâm cỗ thịnh soạn, các món ăn truyền thống được bày biện đẹp mắt, tỏa hương thơm nức mũi. Mạnh, vốn tò mò về các bữa tiệc thời phong kiến không khỏi bất ngờ bởi sự tinh tế và sang trọng trong cách trình bày. Tuy nhiên, nhìn kỹ hơn, anh nhận ra rằng các món ăn chủ yếu được chế biến từ thịt lợn gà canh xương hầm, giò heo,... không quá khác biệt so với những bữa cỗ trong ngày lễ hội quê nhà. Đợi đến khi mọi người ổn định, Gia Chủ nâng chén rượu cao lên, cất giọng vang vọng khắp gian nhà:

-"Kính thưa quý vị quan khách, hôm nay nhân dịp lão mừng thọ sáu mươi tuổi, được vinh dự đón tiếp hai vị khách quý: Nhân Huệ Vương và thầy Mạnh, vị thần y học trò Quỷ Cốc đã mang đến sức khỏe cho lão. Lòng lão vô cùng cảm kích!"

Trần Khánh Dư, vị Nhân Huệ Vương uy nghi, chắp tay đáp lễ, nụ cười hiền hậu rạng rỡ. Mạnh cũng đứng dậy, cúi người chào hỏi, biểu thị sự trân trọng với lời cảm ơn của Gia Chủ. Ban đầu, một số vị khách không khỏi ngạc nhiên khi thấy một chàng trai trẻ như Mạnh được ưu ái ngồi cùng bàn với Gia Chủ, vị trí thường dành cho những vị khách quan trọng nhất. Tuy nhiên, khi biết Mạnh chính là người đã chữa khỏi bệnh cho Gia Chủ, họ không khỏi nể phục và dành cho anh những ánh mắt thiện cảm.

Nhận thức được tầm quan trọng của sức khỏe, giới nhà giàu, quý tộc luôn khao khát tìm kiếm những thầy thuốc tài ba để chữa bản thân và gia đình. Do đó, sự xuất hiện của Mạnh trong bữa tiệc trở thành tâm điểm thu hút sự chú ý, mở ra cơ hội cho anh tiếp cận giới thượng lưu và khẳng định danh tiếng của mình. Sau lời cảm ơn chân thành của Gia Chủ, tiếng cạn chén vang dội khắp gian nhà, chúc mừng Gia Chủ thêm tuổi thọ, an khang thịnh vượng. Mọi người bắt đầu thưởng thức bữa tiệc thịnh soạn, tiếng trò chuyện rôm rả xen lẫn tiếng cười đùa vui vẻ. Ông thông gia trêu gia chủ

-Ông bạn già, có rượu ngon thế này mà cứ giấu hôm nay mới bỏ ra. Hương vị thơm mùi trái cây, lại có vị ngọt của hoa quả, của sâm. Chưa bao giờ ta được uống rượu ngon thế này .

Gia chủ nói

-Rượu này do Thầy Mạnh làm gửi biếu tôi mấy hôm trước. Mấy hôm nữa sẽ tung rượu này ra thị trường, tôi sẽ biếu ông mấy vò.



Trần Khánh Dư nói

-Rượu này ngon hơn cả rượu trong Cung. Riêng loại rượu này phải nhường cho ta 50% sản lượng đấy nhé, loại rượu trước ta đã không có phần vì đến sau, lần này không có phần là không được.

Trước uy thế của Nhân Huệ Vương thì Gia chủ cũng không dám từ chối ông nói.

-Nhất định, loại rượu ngon này bán được trong cung đình và các vương gia sẽ đón nhận. Lão phu mong được ngài hỗ trợ nhiều hơn.

Nhân Huệ Vương thấy vậy đắc ý nên không nói gì nữa. Lúc này mọi người kéo sang mâm gia chủ để chúc mừng. Ngoài gia chủ thì họ cũng mời Nhân Huệ Vương và Mạnh để kết thân. Tuy nhiên Nhân Huệ Vương tỏ sự kiêu ngạo chỉ uống với người quen hoặc có gia thế có Mạnh là để kết thêm các mối quan hệ nên anh không từ chối. Tối đó Mạnh uống khá nhiều, may trước khi uống rượu anh tranh thủ uống gói Bios C Life nên bảo về dạ dày và làm tăng tửu lượng rượu.

Trong lúc mọi người đang ăn uống trò chuyện say sưa thì có một cậu bé khoảng mười ba tuổi cao tầm 1m2 dáng dong dỏng xuất hiệntừ phía sau nhà, nhìn cách ăn mặc cũng biết con nhà quyền quý, hông đeo kiếm dáng đi con nhà võ. Nhìn thấy cậu bé Nhân Huệ Vương vẫy

-Toản nhĩ, qua đây.

Cậu bé nhận ra người quen nên nhanh chóng chạy đến chào hỏi.

-Chào bác Khánh Dư, bác đến lúc nào thế ?



-Ta mới tới lúc chiều, cháu đến đây từ hôm qua à. Nhân Huệ Vương hỏi

-Vâng con về với bác Tùng.

Hai bên hỏi han nói chuyện một lúc, sau đó cậu bé quay sang nói với Gia chủ

-Hôm nay sinh nhật bác cháu sẽ múa kiếm để trợ hứng ạ.

Được Gia chủ gật đầu, cậu bé chậm rãi đi ra khoảng trống trước sân nhà, chắp tay nói lớn.

-Hôm nay mừng thọ ông cháu xin múa bài kiếm Đông A để trợ hứng mọi người.

Nhận được sự cổ vũ cậu bé xuống tấn và bắt đầu múa kiếm. Tuy tuổi còn nhỏ nhưng cậu bé múa kiểm rất thuần thục và có thần như một người võ sư. Mạnh đoán cậu bé đó là người buổi chiều được mọi người nhắc đến Trần Quốc Toản, người anh hùng mà anh được học từ hồi cấp một. Khó ai đoán được cậu bé này ba năm sau sẽ từng bước trở thành vị danh tướng trong cuộc kháng chiến chống Nguyên Mông. Kết thúc bài kiếm cậu cúi chào khán giả, trán lấm tấm mồ hôi, thấy vậy Mạnh vẫy Quốc Toản, cậu bé chần chừ nhìn Gia chủ thấy ông gật đầu cậu bé chạy đến chào anh. Mạnh móc ra hai bình sứ đã chuẩn bị từ trước đưa cho cậu bé.

-Ta tặng cháu hai bình đan được này, cháu nhớ uống hàng ngày mỗi loại ba viên. Một thời gian nữa cháu sẽ thấy mình cao lớn và khỏe mạnh hẳn lên.

Thấy Quốc Toản ngại ngùng Gia chủ đỡ lời.



-Thay mặt Toản nhi đa tạ thầy. Còn không mau tạ thầy ?

Thấy Gia chủ nhắc Quốc Toản chắp tay cam ơn, sau đó cận thận đỡ lấy hai bình và đi về phía sau nhà. Thời nhà Trần phần lớn người dân ăn uống thiếu khoa học, một phần vì nghèo đói nên có đủ ăn là may còn thịt cá thì ngày lễ tết mới có chính vì vậy chiều cao trung bình người Đại Việt là 1m50. Còn giới quý tộc thì ăn uống vô độ nhưng thời đó hải sản cũng không có nhiều vì vận chuyển xa và khó bảo quản sữa cũng không có nên thể chất cũng không phải là tốt. Mạnh muốn tăng cường thể chất cho Quốc Toản trong độ tuổi đang lớn nên tặng thốc Imunazen là sữa non của bò để tăng sức đề kháng và chiều cao, thuốc Omega 3 để tăng cường phát triển tế bào não, nâng cao sức đề kháng.

Đến giờ Hợi tiệc tan, mọi người lục tục chào gia chủ ra về. Một số khách thân và ở xa như Nhân Huệ Vương và ông thông gia thì ở lại Trúc Gia Trang, Mạnh cùng ông Hợi ra về mặc dù Gia Chủ cũng mời anh nghỉ lại. Một lát sau khi tan tiệc người con cả vào phòng Gia Chủ, thấy cha đang ngồi sẵn bên phòng trà thấy anh Gia Chủ bảo anh ngồi xuống và hỏi.

-Con thấy thầy Mạnh thế nào.

Suy nghĩ một lát anh nói.

-Tính cương trực không sợ cường quyền, có thực tài và biết cách đối đãi với mọi người. Người này là rồng ẩn trong ao khi gặp thời thì sẽ lên như diều gặp gió đáng để kết giao.

Gia chủ khá ngạc nhiên hỏi lại anh.

-Sao con lại kết luận như vậy.

-Chiều nay trao đổi với Mạnh con thấy ngoài nghề y còn giỏi về tạo vật. Lúc Nhân Huệ Vương muốn ép cậu ấy hợp tác ngành rượu cậu ấy vẫn kiên quyết giữ quan hệ với chúng ta không ngại đắc tội với Nhân Huệ Vương. Buổi tối lại tặng quà cho Toản nhi mặc dù không quen biết chứng tỏ rất nhân hậu có thể tin tưởng được.

Gia chủ gật đầu.

-Đợt này về con toàn lực tiến cử cậu ấy với Chiêu Văn Vương, đây cũng là cơ hội để Trúc Gia Trang chúng ta phát triển nên tầm cao mới.

Trong thời phong kiến với tư tưởng “ Sỹ, Nông, Công, Thương “ thì chỉ có làm quan mới được coi trọng. Phú thương giàu có vẫn bị tầng lên trên coi thường nên dùng có 2 người con làm chức quan nhỏ Gia chủ vẫn muốn tìm người giỏi để đầu tư, nếu sau này người đó thành đạt thì nâng đỡ con cháu mình nên đánh giá thấy Mạnh có tiềm năng lại không có họ hàng thân thích việc nâng đỡ anh là một cách đầu tư khôn ngoan.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.