Hai ngày sau, Trần Nguyên dịch dung thành một tên nam tử, vẻ mặt hơi gầy gò, sau đó khoác lên người một cái áo choàng, áo choàng này có công hiệu ngăn cách linh thức, chỉ cần không phải trúc cơ tu sĩ dùng linh thức nhìn trộm, vậy hoàn toàn có thể ngăn cách, Trần Nguyên nhìn trong gương mình hơi hài lòng chút, sau đó che dấu rời đi động phủ.
Đến tán tu phiên chợ, nơi này chủ yếu dành cho tu sĩ không bỏ ra nổi tiền thuê cửa hàng, ra đây bày quầy để bán, cũng vì như vậy cho lên giá cả ở đây bình thường cũng sẽ rẻ hơn so với cửa hàng, đương nhiên chất lượng thì phải xem ánh mắt của ngươi.
Trần Nguyên đi tới chỗ quản lý giao một linh thạch tiền phí bày quầy, sau đó lấy đi bên cạnh một tấm ván, đi tới chỗ đất trống, Trần Nguyên bắt đầu bày quầy.
Trần Nguyên hiện tại trong túi trữ vật, có 250 tấm phi hành phù, 250 tấm ẩn hình phù, cùng 100 tấm hoả cầu phù, 100 tấm phòng ngự phù, còn sạch sẽ phù, cùng khinh thân phù, Trần Nguyên chỉ còn hơn 20 tấm, hắn cũng không định bán ra.
Đặt lên trên quầy bốn loại phù lục, sau đó ngồi chờ đợi khách tới mua thôi.
30 phút sau có một tên nam tu, luyện khí 4 tầng đến trước quầy hàng lên tiếng hỏi "đạo hữu, phù này bán như nào ?.
Trần Nguyên thấy có khách tới hỏi giá cũng liền đáp, đạo hữu hảo, ẩn hình phù, khinh thân phù 4 linh thạch một tấm, phòng ngự phù, cùng hoả cầu phù, 10 tấm 8 linh thạch.
Trước khi tới đây Trần Nguyên cũng đã đi tìm hiểu giá cả phù lục, bình thường trung phẩm phù lục giá bán ở cửa hàng là 5 linh thạch một tấm, còn giá thu mua là 3 linh thạch, hạ phẩm phù lục, giá bán 1 linh thạch, giá thu mua 10 tấm 6 linh thạch, cho lên Trần Nguyên để giá như vậy, không cao cũng không thấp.
Tên kia nam tu nghe được Trần Nguyên báo giá hơi suy nghĩ chút sau đó lên tiếng, vậy lấy cho ta 2 tấm khinh thân phù, 1 tấm ẩn hình phù, cùng 5 tấm hoả cầu phù, cùng 5 tấm phòng ngự phù, nói xong đưa ra 20 linh thạch cho Trần Nguyên.
Trần Nguyên nghe được vậy hơi mỉm cười lên tiếng, tốt đạo hữu sảng khoái, Trần Nguyên thu linh thạch, sau đó lấy ra trong túi trữ vật 13 lá phù lục đưa cho nam tu.
Tên kia nam tu nhận lấy phù lục, hơi kiểm tra chút thật giả, sau đó quay người rời đi.
Trần Nguyên bày quầy hơn nửa ngày, bán ra được 80 tấm trung phẩm phù lục, cộng 100 tấm hạ phẩm phù lục, cộng lại được 400 linh thạch, Trần Nguyên khá hài lòng, tuy rằng nếu tiếp tục ở lại bán, Trần Nguyên hoàn toàn có thể bán hơn trăm tấm phù nữa, nhưng như thế hơi cao điệu, luyện khí 4 tầng của hắn một lúc cầm 400 linh thạch đã là cực hạn, nếu thêm nữa sẽ ra rắc rối.
Thu dọn quầy hàng, sau đó Trần Nguyên đi dạo thử một chút quay khu chợ, đi được một đoạn, Trần Nguyên thấy một tên nam tử tu sĩ, dung mạo tầm 34 đến 35 tuổi, tu vi luyện khí 8 tầng, trước mặt của hắn là một con nhất giai trung kỳ yêu lang.
Trần Nguyên thấy vậy liền đi tới xem thử, sau đó lên tiếng, đạo hữu, ngươi da của con này yêu lang bán thế nào ?.
Tử Du thấy có người đi tới hỏi liền đáp, đạo hữu hảo, con này da yêu lang còn khá nguyên vẹn, cho lên nếu đạo hữu muốn thì 70 linh thạch có thể lấy đi.
Trần Nguyên hơi cau mày đáp, đạo hữu, ngươi không phải đang nói đùa ta đi, con này yêu lang chỉ là nhất giai trung kỳ, ngươi bán 70 linh thạch, ai có thể mua, nếu đạo hữu thật sự muốn bán thì cho cái giá thật đi.
Tử Du nghe vậy cũng cười trả lời, đạo hữu cũng là người trong nghề a, thôi được rồi, 60 linh thạch đạo hữu lấy đi.
Trần Nguyên vẫn cau mày lên tiếng, đạo hữu ngươi cũng không cần phải lừa ta, 50 linh thạch, không bán ta liền đi.
Tử Du nghe được vậy cũng liền nhíu mày suy nghĩ, sau đó thở dài một cái, làm ra bộ dạng chịu thiệt thòi dáng vẻ, thôi được, đạo hữu 50 linh thạch bán cho ngươi.
Trần Nguyên lúc này mới hơi nở nụ cười lên tiếng, đạo hữu, ngươi đây là được lợi còn giả bộ, nói xong Trần Nguyên đưa ra 50 linh thạch, sau đó dục tên kia nam tử mau chóng lột da của yêu lang đưa hắn.
Tử Du thấy Trần Nguyên đưa tới linh thạch, cũng đưa tay nhận lấy linh thạch, sau đó động thủ lột da.
Một lúc sau lột xong ra Tử Du đưa tới chỗ Trần Nguyên, sau đó lên tiếng, đạo hữu của ngươi đây.
Trần Nguyên nhận lấy da thu vào túi trữ vật, sau đó cũng không rời đi ngay mà thử lên tiếng thăm dò hỏi, đạo hữu, ngươi là liệp yêu nhân sao ?
Tử Du nghe vậy cũng không hề hà gì mà trả lời, đúng vậy, tại hạ tên Tử Du, là thủ lĩnh của một đội liệp yêu, không biết đạo hữu hỏi vậy là có ý gì, Có lẽ do thấy Trần Nguyên chỉ là luyện khí 4 tầng, cho lên cũng không sợ hắn nổi ý đồ xấu.
Trần Nguyên nghe vậy liền đáp, tại hạ Hàn Nguyên, là một tên trung phẩm phù sư, nếu đạo hữu sau này đi săn về, có da của yêu thú trung kỳ, vậy có thể liên hệ với ta, chỉ cần không quá nhiều ta đều có thể mua được.
Tử Du nghe được Trần Nguyên nói vậy hơi trầm tư suy nghĩ chốc lát, sau đó lên tiếng, tốt, ta đáp ứng, sau này chỉ cần có da của nhất giai trung kỳ ta sẽ liên hệ đạo hữu.
Trần Nguyên cùng Tử Du trao đổi đưa tin phù lục, sau đó Trần Nguyên báo ra địa chỉ động phủ, đạo hữu sau này nếu có da của nhất giai trung kỳ yêu thú, vậy thì cứ đem đến động phủ của ta.
Về tới động phủ, sau khi làm sạch tấm da yêu thú, Trần Nguyên bắt đầu chế tác trống không lá bùa, da của yêu thú cũng là tốt nhất vật liệu chế tác trống không lá bùa một trong, chỉ sau linh trúc.
Tấm da này Trần Nguyên đã kiểm tra qua, với năng lực hiện tại của hắn có thể chế được gần trăm tấm, trừ đi phù mặc cùng tỉ lệ vẽ phù của Trần Nguyên, vậy lần này hắn có thể kiếm được 150 linh thạch, đây còn là do tỉ lệ vẽ bùa của Trần Nguyên chỉ có 5/10.
Lúc này lệnh bài trận pháp hơi có cảm ứng, Trần Nguyên kiểm tra thì thấy có một tên nam tu, mặc một bộ màu xanh pháp bào, tu vi luyện khí 6 tầng đang đứng ở bên ngoài.
Trần Nguyên hơi suy nghĩ một chút, người này cũng không giống như là đến gây chuyện, thử ra ngoài xem thử một cái, xem ý muốn của hắn là gì.
Tên này nam tu đang đứng thì thấy trận pháp có dấu hiệu chuẩn bị mở ra, vài giây sau thấy Trần Nguyên bước đi ra, vẻ mặt tươi cười chào hỏi, đạo hữu hảo, tại hạ là Vũ Kim Phi, động phủ của ta là ngay kế bên đạo hữu, hôm nay ta thấy tòa này động phủ có người ở lên tới hỏi thăm.
Nơi này có một bình tụ linh đan, làm ra mắt đạo hữu, Vũ Kim Phi nói xong lấy trong túi trữ vật ra một cái bình ngọc, đưa tới Trần Nguyên trước mặt.
Trần Nguyên cũng đưa tay nhận lấy, sau đó vẻ mặt tươi cười đáp, Kim Phi đạo hữu ngươi khách khí quá, tại hạ gọi Hàn Nguyên, mới chuyển tới nơi này tán tu, đáng lý ra là ta lên đi tới bái phỏng đạo hữu mới đúng, do tại hạ bận vẽ phù lên không thể tới, ở đây có vài tấm phù, đạo hữu ngươi hãy nhận lấy.
Nói xong Trần Nguyên cũng lấy trong túi trữ vật ra năm tấm trung phẩm hoả cầu phù đưa tới.
Vũ Kim Phi cũng không từ chối mà nhận lấy phù lục, sau đó hỏi thăm, Hàn đạo hữu ngươi chẳng lẽ là một tên phù sư ?
Trần Nguyên nghe vậy cũng liền đáp, đúng vậy tại hạ là một tên phù sư, nhưng cũng chỉ có thể chế tác ba loại trung phẩm phù lục thôi, nếu đạo hữu sau này ngươi cần mua hoả cầu phù, ẩn hình phù, hoặc khinh thân phù, có thể tìm ta mua, ta sẽ giảm cho đạo hữu một thành giá cả.
Vũ Kim Phi nghe vậy cũng liền tươi cười đáp, tốt sau này nhất định ủng hộ đạo hữu sinh ý, tại hạ cũng là một tên trung phẩm luyện đan sư, sau này muốn mua đan dược có thể tìm tới ta, ta có thể giúp đạo hữu giảm giá.
Hai người nói chuyện được một lúc lâu sau, thì Vũ Kim Phi vẻ mặt vui vẻ rời đi, Trần Nguyên cũng trở lại trong động phủ tiếp tục vẽ phù.