Vài ngày sau, tại một khoảng đất trống dưới chân núi, Trần Nguyên bấm pháp quyết triệu hồi ra 5 cây dây leo, dài hơn 10 mét, dây leo thân như mộc xà, uốn lượn khúc chiết.
Trần Nguyên điều khiển dây leo t·ấn c·ông một tảng cự thạch bên cạnh, viên cự thạch to hơn 30 mét, nhưng vẫn bị dây leo dễ dàng đánh tan, lúc này Trần Nguyên tế ra một thanh trung phẩm phi kiếm, điều khiển phi kiếm t·ấn c·ông một cây dây leo.
" Keng một tiếng, phi kiếm b·ị b·ắn ngược trở lại, còn dây leo mặt ngoài chỉ hơi bị xước một chút, "ân, chịu một kích của luyện khí 4 tầng nhưng chỉ bị xước nhẹ.
Lúc này Trần Nguyên dùng toàn lực t·ấn c·ông, sau khi chịu 4 đòn công kích toàn lực của Trần Nguyên thì dây leo đã b·ị c·hém đứt lìa, Trần Nguyên hơi hài lòng gật đầu, sau khi dây leo thuật đột phá tiểu thành, uy lực tăng nhiều.
Trần Nguyên hơi nghĩ một chút, hiện giờ hắn dùng dây leo thuật đánh với luyện khí 5 tầng không thành vấn đề, còn luyện khí 6 tầng vậy phải dùng đến thượng phẩm phòng ngự pháp khí mới có thể, còn luyện khí hậu kỳ, vậy thì chỉ có cách dùng át chủ bài của sư phụ để lại cho hắn.
Sư phụ Trần Nguyên trước kia chính là phù khí đại sư, cả hai môn phù lục cùng luyện khí đều đã là thượng phẩm, trước khi toạ hoá có để lại cho hắn một ít thủ đoạn hộ đạo, đầu tiên là một cái thượng phẩm phòng ngự pháp khí, đối đầu luyện khí 7 tầng không có thượng phẩm pháp khí, hoàn toàn có thể thong dong thoát đi.
Phải biết, bình thường luyện khí hậu kỳ tán tu, rất ít người có thượng phẩm pháp khí, trong đó phòng ngự pháp khí là đắt nhất, giá trị bình thường đều trên nghìn linh thạch, cao hơn hai thành so với công kích pháp khí.
Cái thứ hai hộ đạo thủ đoạn sư phụ hắn để lại, là hơn trăm tấm thượng phẩm phù lục, trong đó có 30 tấm thượng phẩm hoả cầu phù, 50 tấm thượng phẩm kim kiếm phù, kèm theo 30 tấm thượng phẩm kim quang phù, - kim quang phù là một loại phòng ngự phù lục.
Giá trị một tấm thượng phẩm phù lục, đều rơi vào trên dưới 30 linh thạch một tấm, 110 tấm hơn 3 nghìn linh thạch, gần đủ mua một kiện trúc cơ linh vật.
Giờ tài nguyên tu luyện cũng không còn nhiều, Trần Nguyên hơi tính một chút, chỉ còn đủ để duy trì một tháng, một tháng sau hắn cần đi phường thị một chuyến, thứ nhất là bán ra các loại phù lục.
Thứ hai là mua sắm luyện khí tài liệu, đúng vậy Trần Nguyên muốn thử luyện khí, dù sao trước kia sư phụ hắn cũng là một tên thượng phẩm luyện khí sư, cho lên từ nhỏ Trần Nguyên đã được học cơ sở về cách luyện khí, để đánh chắc căn cơ, sau này đột phá luyện khí 4 tầng có thể dễ dàng hơn nhập môn.
Trần Nguyên đi tới hai mẫu linh điền trồng thanh linh trúc, nhìn linh trúc trung bình đều mọc cao có hơn 5 mét, có vài cây đã dài ra hơn 7 mét, Trần Nguyên hơi hài lòng gật đầu.
Thanh linh trúc, cứ mỗi một năm trôi qua sẽ cao thêm hai mét, ưu điểm lớn nhất của thanh linh trúc là không cần phải reo hạt hay cấy ghép như linh thảo, linh mễ, chỉ cần chặt ngang qua giữ lại gốc, một đến hai năm sau sẽ tự mọc lên búp măng.
Nghĩ đến đây Trần Nguyên cũng không chần chừ nữa, trực tiếp động thủ thu hoạch linh trúc, một cây cao 5 mét có thể chế tác được 30 đến 40 tấm lá bùa trống không, tùy vào khả năng của thợ chế tác, Trần Nguyên chế tác cũng không chuyên nghiệp, cho lên bình thường chỉ có thể chế ra được 30 tấm.
Trần Nguyên thu hoạch 20 cây sau đó ngừng lại, như này là đủ rồi, 20 cây có thể chế tác làm 600 tấm lá bùa trống không, với tỉ lệ vẽ trung phẩm phù lục của ta hiện tại là 5/10, như vậy có thể ra được trên dưới 300 lá phù lục, cộng thêm hiện tại Trần Nguyên đang có 200 tấm nữa là 500 tấm phù lục.
Trung phẩm phù lục, giá bình thường cửa hàng bán ra là 5 linh thạch một tấm, bày quầy bán hàng có thể thấp hơn một thành giá cả, nếu bán cho phù lục cửa hàng giá còn có thể xuống thêm một đợt nữa, rất có thể chỉ còn bảy thành giá cả, như vậy cộng lại cũng có hơn 1700 linh thạch, kèm theo 400 linh thạch dự phòng trong túi trữ vật nữa là hơn hai nghìn linh thạch.
Trần Nguyên hơi giật mình, ta đúng là thật giàu a, nếu để lộ ra ngoài bản thân chỉ có luyện khí 4 tầng con tôm nhỏ, ngày mang hai nghìn linh thạch khoản tiền lớn, không c·ướp ngươi thì c·ướp ai ?
" Không nghĩ nữa, Trần Nguyên thu linh trúc vào túi trữ vật, sau đó quay về tĩnh thất bế quan chế tác lá bùa.
Một tháng sau, có một chiếc phi thuyền đang phi hành cách mặt đất 300 mét, trên phi thuyền đang ngồi đó một tên tu sĩ, người này chính là Trần Nguyên.
Sau một tháng tu luyện cùng vẽ phù, cuối cùng Trần Nguyên cũng đã rời đi Mê Vụ Sơn Lâm, Trần Nguyên mục đích của chuyến này là Thanh Huyền phường thị, cách nơi này hơn hai vạn dặm, được xây trên linh mạch cấp hai, thuộc về Thanh Hà tông quản hạt, quanh năm luôn có trúc cơ trấn giữ ở đó lên khá an toàn.
Đối diện cách phường thị hơn 300 dặm về phía Bắc là xích viêm dãy núi, bên trong có vài con nhị giai đại yêu, nhưng cùng Thanh Hà tông ước định, nhị giai đại yêu không được phép đi ra phía ngoài dãy núi.
Nhìn như vậy thấy trong dãy núi đại yêu rất thua thiệt đi, nhưng Thanh Hà tông là có kim đan chân nhân trấn giữ, nếu không phải có ước định với mấy tên yêu vương, vậy thì Thanh Hà tông đã cường thế xâm nhập dãy núi chém g·iết đại yêu rồi.
Tuy là nhị giai đại yêu không thể đi ra ngoài phạm vi, nhưng nhất giai đỉnh phong yêu thú cũng không thiếu, vì vậy, cho dù là luyện khí chín tầng khi tiến vào dãy núi chém yêu cũng có phong hiểm ngã xuống, xưa nay không thiếu liệp yêu đội một đi không trở lại, nhưng như vậy vẫn có không ngừng tu sĩ tiến vào trong săn g·iết yêu thú, chỉ bởi vì yêu thú toàn thân là bảo.
Chưa kể đến bên trong dãy núi, thiên tài địa bảo cũng nhiều vô số, cho lên thỉnh thoảng cũng sẽ có tu sĩ không thông thạo tu hành bách nghệ, lập đội tiến vào trong dãy núi săn bắt.
Trần Nguyên nếu muốn tới được Thành Huyền phường thị, vậy thì cần phi hành hơn một tháng mới tới được đích, tuy hơi lâu nhưng cũng không còn cách nào khác.
Gần hơn cũng không phải không có phường thị, trên tuyến đường này cũng có hai cái trúc cơ gia tộc mở phường thị, nhưng đều chỉ được xây dựng trên nhất giai thượng phẩm linh mạch, cho lên tài nguyên tu luyện cũng chẳng có gì, chủ yếu chỉ dành cho tu sĩ cấp thấp, chưa đủ năng lực đi xa.
Đừng nhìn Trần Nguyên chỉ cần phi hành hơn tháng là đã đi được hơn hai vạn dặm, đó là do Trần Nguyên có thượng phẩm phi thuyền, chỉ cần có linh thạch duy trì như vậy có thể một đường bay thẳng tới phường thị, với tốc độ phi hành của luyện khí 9 tầng.
Một tháng sau, cách 20 dặm ngoài phường thị, Trần Nguyên dừng lại phi thuyền đi tới, thu lại phi thuyền vào túi trữ vật, sau đó làm một chút dịch dung thay đổi thân hình cùng dung mạo, tiếp sau đó là dán lên thân một tấm ẩn hình phù, cùng phi hành phù, sau đó trực tiếp chạy tới phường thị.
Luyện khí 4 tầng dùng thượng phẩm phi hành quá chói mắt, Trần Nguyên cũng không muốn làm dê béo trong mắt người khác, cách 20 dặm, chạy một lúc cũng không tốn bao nhiêu thời gian.