Nói tới đây Trần Nguyên dừng lại một lúc, vẫn không nghe được Tần sư tỷ lên tiếng đáp trả sau, hắn cũng chỉ còn cách đánh cược một lần.
Trực tiếp lấy ra một xấp 20 tấm thượng phẩm hoả cầu phù, sau đó hắn để lại 20 tấm hoả cầu phù trong vòng phòng ngự, bản thân mình thì đi ra bên ngoài với ba tấm kim quang phù phòng thân.
Sau khi cách xa xấp hoả cầu phù ba mét, Trần Nguyên triệu hồi lên toàn bộ 12 cây dây leo thuật, tiếp theo điều khiển toàn bộ dây leo thu nhỏ lại bện thành một hình cầu bảo vệ xung quanh bản thân.
Ân, hắn đây là liều đánh cược một phen, nếu vẫn không được vậy thì rút lui vào trận pháp bên trong sau đó chạy trốn.
Thấy bản thân đã hơi chút an toàn sau đó, Trần Nguyên dùng linh thức kích hoạt lên 20 tấm hoả cầu phù cho nó tự động thiêu đốt.
Sau khi gần kích phát thành công, hắn liền thu lại màn chắn của phòng ngự pháp khí, để cho hoả cầu phù tự do nổ tung trong cái này sương máu.
Lúc này Tần sư tỷ thấy Trần Nguyên làm một loạt thao tác, cuối cùng cũng hiểu ra hắn muốn làm gì, liền vội vàng lên tiếng.
"A, vị này đạo hữu ngươi mau dừng lại, chúng ta không cần phải".
Chưa kịp nói xong hết câu thì 20 tấm hoả cầu phù đã kích hoạt xong.
"Ầm ầm ầm.
Một tiếng p·hát n·ổ cực lớn, kèm theo thanh âm đau đớn gào thét, gần như toàn bộ Mê Vụ Sơn Lâm đều có thể nghe thấy.
Sau một hồi đất rung núi chuyển thì nơi này xung quanh 100 mét khói bụi bay mù mịt, kèm theo sương mù sẵn có ở Mê Vụ Sơn Lâm, tạo ra hoàn cảnh hiện tại.
Cho dù là tu sĩ dùng linh lực bao bọc xung quanh cũng chỉ thấy được ba mét phạm vi.
"Khụ khụ".
Lúc này trong đống khói bụi, một thanh âm ho khan vang lên, người này cũng chính là Trần Nguyên.
Chỉ thấy hiện tại Trần Nguyên đang rất thê thảm bộ dáng bò ra khỏi một cái hố, cũng may tuy b·ị t·hương nặng, nhưng cũng chỉ là thương ngoài da, không bị ảnh hưởng quá nhiều đến bên trong cơ thể.
Bỗng lúc này, dưới đất bay lên một đạo ấn ký đánh thẳng tới, hắn hơi kinh hãi, thứ này ấn ký lại là thứ quỷ gì nữa.
Chỉ thấy đạo này ấn ký lao vào trong đầu, sau đó đi thẳng vào thức hải in dấu bên trong.
Trần Nguyên dùng linh thức nhìn thấy cảnh này thần sắc cực kỳ khó coi, không cần đoán cũng biết, cái này tám chín phần là thủ đoạn gì toả định vị trí.
Cũng lúc này, trong thức hải tấm kia Thạch Bia rung nhẹ một cái, đạo kia ấn ký trực tiếp giống như bị một cục tẩy lau đi, trực tiếp tiêu tán.
Trần Nguyên thấy cảnh này liền không kìm được kinh hỉ, ấn ký trực tiếp bị thạch bia xóa đi, như vậy nguy hiểm tiềm ẩn cũng bị tiêu trừ.
Đến đây Trần Nguyên mới chân chính thả lỏng ra một hơi, thu dọn chiến trường, sau đó một mặt mệt mỏi về lại đỉnh núi.
Vừa đi xuyên qua màn chắn trận pháp, thì thấy Đại Hắc đang chạy đi chạy lại, vội vàng gấp gáp.
Trận vừa rồi hắn cũng không định để Đại Hắc tham chiến, dù sao Đại Hắc cũng chỉ là vừa bước vào nhất giai trung kỳ không lâu, nếu tùy tiện tham gia vào rất dễ bị miểu sát.
Thấy Trần Nguyên trở về, Đại Hắc vội vàng chạy tới ủi ủi, ra hiệu hắn leo lên lưng để nó trở về.
Nhìn cảnh này Hắn cũng bật cười, sau đó cũng trèo lên lưng Đại Hắc, vỗ vỗ hai cái sau đó lên tiếng.
"Đi thôi, về tĩnh thất, ta cần nghỉ ngơi một cái".
.
.
Ba ngày sau trong tĩnh thất, cầm trên tay ba cái túi trữ vật, Trần Nguyên bắt đầu kiểm tra lên chiến lợi phẩm.
Ba ngày trước đó, hắn cùng ba tên kia hư hư thực thực đệ tử của Huyết Hà Tông tu sĩ chiến đấu, sau khi chém g·iết ba người, thu dọn chiến lợi phẩm, sau đó về động phủ chữa thương.
Cũng không làm thêm gì dư thừa động tác, Hắn trực tiếp dùng linh thức kiểm tra tên đầu tiên bị hạ gục.
Bên trong có hơn 300 linh thạch, vài cái bình bình lọ lọ, cùng một vài món đồ lặt vặt khác nữa.
Hơi động ý niệm, trong tay xuất hiện một cái bình, mở thử nắp bình, lúc này một mùi nồng nặc máu tanh toả ra.
"Ân, là tinh huyết".
Sau đó lại tiếp tục đổi sang một cái khác bình sứ, đổ ra thì thấy có ba viên đan dược màu máu đỏ.
Trần Nguyên cũng không nhận ra loại này đan dược, bất đắc dĩ để sang một bên tiếp tục kiểm tra.
Sau một hồi kiểm tra toàn bộ, có năm bình đan dược màu máu đỏ, kèm ba bình tinh huyết, hiện hắn vẫn chưa biết mấy cái này dùng để làm gì.
Thu toàn bộ vào lại túi trữ vật, sau đó để sang một bên, Trần Nguyên tiếp tục kiểm tra đến cái thứ hai nam tu túi trữ vật.
Dùng linh thức dò vào bên trong, Trần Nguyên phát hiện có hơn 200 linh thạch, cùng bảy cái bình sứ, kèm theo ba cái ngọc giản.
Hơi làm kiểm tra, có ba bình tinh huyết, ba bình huyết sắc đan dược, kèm theo một bình chữa thương đan dược.
Lúc này Hắn cũng lấy bên trong ra ba cái ngọc giản, cầm lên một cái, sau đó dùng linh thức thăm dò vào.
Tin tức trong ngọc giản ghi lại một bộ huyết độn thuật, có thể ngay lập tức kích hoạt lên, tiêu hao bản thân tinh huyết sau đó cực tốc tăng gấp năm lần tốc độ trong vài giây.
Ưu điểm của môn này công pháp là không cần phải bấm pháp quyết, chỉ cần động ý niệm là có thể trực tiếp sử dụng.
Còn nhược điểm chính là cực kỳ hao tổn tinh huyết.
Trần Nguyên hơi nhớ lại lúc trước tên kia tu sĩ dùng cái này huyết độn thuật né tránh sát chiêu của hắn.
Tuy có thể né tránh, nhưng cũng hao tổn cực kỳ lớn, sau khi sử dụng sức chiến đấu bản thân trực tiếp giảm đi hơn một nửa.
Hắn lại tiếp tục cầm lên cái ngọc giản thứ hai thăm dò.
"Ân, cái này ngọc giản cũng không phải là công pháp truyền thừa, mà là một cái ghi chép nhật ký".
Trần Nguyên cũng hơi khó hiểu, cái gì người tu tiên còn viết nhật ký sao?.
Theo hắn biết tu sĩ tuy không phải đã gặp là không quên được, nhưng những truyện có ấn tượng sâu, gần như sẽ không bao giờ quên.
Cho dù có quên, chỉ cần hơi vận dụng chút thủ đoạn cũng có thể trong thời gian ngắn nhớ lại.
Giây lát sau, hắn cũng không thèm nghĩ nữa, xem xét cái này nhật ký không phải là biết ngay rồi..
.
.
Tên này tu sĩ là Hoắc Chiến, vốn là phàm gian một tên nông phu xuất thân, trong một lần tình cờ đạt được một quyển công pháp tu luyện.
Tuy rằng hắn người mang linh căn, nhưng chỉ là tứ linh căn, tốc độ tu luyện chậm chạp, nếu không có cơ duyên bàng thân, đời này rất khó có thể đột phá được luyện khí hậu kỳ.
Hoắc Chiến sau khi đạt tới luyện khí hai tầng, trong một lần tình cờ nghe được Huyết Hà Tông đang tuyển tạp dịch đệ tử, yêu cầu tuổi dưới 18, tu vi ít nhất phải là luyện khí tầng một.
Hoắc Chiến đủ điều kiện tham gia, sau đó đi vào Huyết Hà Tông làm tạp dịch.
Huyết Hà Tông tuyển tạp dịch cũng không phải cái gì thiện nhân, chỉ là do đám trước đó tạp dịch đã tiêu hao gần hết, cho lên cần thêm máu mới để tiếp tục.
Đương nhiên, trong máu mới cũng phân chia rõ ràng, tam linh căn trở lên trực tiếp cho thêm vào ngoại môn đệ tử.
còn tạp dịch đệ tử chỉ cần tu vi đột phá luyện khí trung kỳ, kèm theo đã làm năm năm tạp dịch, hoặc giao 1000 linh thạch là có thể tấn thăng ngoại môn.
Còn nội môn đệ tử cần phải đột phá luyện khí hậu kỳ trước 30 tuổi.
30 tuổi vẫn chưa đột phá, như vậy ngươi cũng chỉ có thể b·ị t·ông môn điều khiển đi làm trâu ngựa, để hoàn trả những gì tông môn đã đầu tư.
Còn cái gì muốn chạy trốn thì cũng đừng nghĩ, cho dù là tạp dịch đệ tử, cũng sẽ bị trích dẫn tinh huyết, tạo thành lệnh bài truy tung.
Còn ngoại môn đệ tử trực tiếp phải giao ra một đạo linh hồn ấn ký tạo thành hai cái lệnh bài, tông môn một cái ngươi một cái.
Muốn chạy trốn, như vậy chỉ cần trực tiếp phá hủy lệnh bài, may mắn thì thần hồn b·ị t·hương nặng, trở thành một tên ngu ngốc, xui xẻo vậy thì c·hết ngay lập tức cũng có thể.
Hoắc Chiến sau khi vào tông môn được năm năm, cuối cùng cũng đột phá luyện khí trung kỳ, sau đó tiếp một cái nhiệm vụ đi ra ngoài tông môn xử lý chuyện lặt vặt.
Cũng là lúc này, trong một lần tình cờ, Hoắc Chiến xông được vào động phủ của một tên Tiền bối.
Hắn phá được trận pháp ngoại vi, đạt được hai môn truyền thừa công pháp, còn phía trong nội bộ động phủ bị cường đại trận pháp bao phủ.
Thử vài lần nhưng vẫn không thể phá vỡ được trận pháp, Hắn cũng đành che lại dấu vết động phủ, đợi khi nào bản thân đột phá luyện khí hậu kỳ lại đến xem thử một lần nữa.
Hết chương !.
Hôm nay ngồi hơn một tiếng để vẽ lại khu vực cùng địa bàn của của bảy đại tông môn, cùng với yêu thú địa bàn.
Mai chắc nghỉ một hôm để vẽ chi tiết về địa bàn của trúc cơ thế lực, trong địa bàn của Thanh Hà tông.