Tu Tiên Từ Mê Vụ Sơn Lâm Bắt Đầu

Chương 11: lần đầu luyện khí.



Chương 11: lần đầu luyện khí.

Sau khi mua xong đan dược, Trần Nguyên hướng thẳng ra ngoài phường thị đi tới, hắn dự định liền về luôn Mê Vụ Sơn Lâm.

Hơn một tháng sau.

Trần Nguyên vừa đi đường vừa nghỉ ngơi, cuối cùng cũng thấy Mê Vụ Sơn Lâm ở trước mặt.

Hơi giảm lại tốc độ, sau đó dùng linh lực bao phủ hai mắt, sau đó lao thẳng vào bên trong Mê Vụ Sơn Lâm

Tới ngọn núi cao nhất, Trần Nguyên bay xuyên qua một cái màn chắn vô hình

Này màn chắn là Trận pháp tạo thành, nếu không có lệnh bài Trận pháp, như vậy địch nhân không cách nào đi vào.

Đi vào bên trong Trần Nguyên cảm nhận linh khí gấp đôi khi ở phường thị.

Dù sao phường thị tuy rằng có nhị giai linh mạch, nhưng phải chia ra 1/3 nồng độ linh khí cho trúc cơ tu sĩ tu luyện, còn 2/3 còn lại chia đều cho hơn nghìn tu sĩ tu hành, đương nhiên là không thể so được với hắn chỗ này.

Vừa đáp xuống dưới mặt đất, Trần Nguyên đã thấy Đại Hắc từ góc nào chạy ra, sau đó ủi hắn, trong miệng liên tục kêu "bò "bò.

Trần Nguyên hơi trấn an một lúc, sau đó mới để ý tới Đại Hắc đã sắp có dấu hiệu đột phá nhất giai trung kỳ yêu thú.

Hắn cũng không biết Đại Hắc là huyết mạch gì, nhưng nhìn bộ dáng này có lẽ huyết mạch cũng không cao tới đâu.

Trấn an cùng chơi đùa với Đại Hắc thêm một lúc nữa, sau đó hắn liền để Đại Hắc đi tới một bên chơi, còn mình thì đi làm mưa cùng chăm sóc linh điền.

Gần ba tháng không chăm sóc, linh dược cùng linh mễ cũng không ra cái gì sự cố, chỉ là sẽ có đôi chút cỏ dại mọc lên, cùng với có vài cây linh dược.



Do không được làm mưa cho lên hơi mất đi chút sinh cơ, nhưng sau khi được vân thủy quyết tưới mưa cho, cũng dần dần hồi phục lại như lúc đầu.

Dù gì cũng là linh dược được linh khí liên tục tẩm bổ ngày đêm, chỉ cần không có sâu bệnh ký sinh, thì cho dù có nửa năm không chăm sóc cũng không xảy ra gì vấn đề.

Chăm sóc cùng kiểm tra toàn bộ không có chuyện gì xong, Trần Nguyên quay lại phòng bế quan, ngủ một giấc cho sảng khoái.

Còn thức ăn cho Đại Hắc, trước khi đi ra ngoài hắn đã để sẵn bốn tháng lương thực cho nó, nếu trong gần ba tháng đã ăn hết vậy thì chịu đói cũng đáng đời.

Đại Hắc không biết chút nào chủ nhân mình vô tình, vẫn đang bên bờ hồ bắt cá, không biết nó một con trâu bắt cá có tác dụng gì.

Hai tháng sau, trong phòng luyện khí thất.

Trần Nguyên đang dùng chùy để tạo hình cho một khối kim loại, một lúc sau, khối này kim loại nguội dần và thành hình một thanh đao.

Đến bước quan trọng nhất chính là luyện linh, dùng linh lực rót vào, sau đó đưa linh thức vào trong khí phôi, trong lúc chưa hoàn toàn hoá rắn, khắc vào linh văn.

Trần Nguyên bắt đầu rót linh lực vào trong khí phôi, sau đó đưa linh thức vào trong, vừa dùng linh thức chạm tới khí phôi, hắn đã cảm nhận được hơi nhói nhói chút, hắn cố chịu đựng tiếp tục đưa linh thức vào trong khí phôi, sau đó chính là khắc văn.

Theo Hắn biết, tất cả pháp khí đều cần phải khắc phi hành linh văn, cùng nhận chủ linh văn, nếu không luyện khí tu sĩ không cách nào điều khiển pháp khí bay đi t·ấn c·ông địch nhân.

Hắn mới khắc được hai phần mười văn tự phi hành thì linh thức không chịu nổi, bắt đầu không lưu loát, sau đó hắn khác sai một đường văn.

Bịch một tiếng khí phôi ảm đạm đi rất nhiều, không còn sáng như lúc đầu, cũng là tuyên cáo hắn lần đầu luyện khí chính thức thất bại.

Nhưng Trần Nguyên cũng không thất vọng, thậm chí còn hơi cảm thấy cao hứng, sư phụ hắn cũng đã từng nói qua, lần đầu tiên sư phụ hắn khắc văn chỉ ra được một phần mười linh văn thì đã bị hỏng.



Nhưng sư phụ hắn cũng đã thành nhất giai thượng phẩm luyện khí sư.

Trần Nguyên hơi vui vẻ nói.

"Như vậy luyện khí thiên phú của ta cũng không tệ".

Hắn khoanh chân bắt đầu quan tưởng thạch bia khôi phục linh thức.

Hai canh giờ sau, Trần Nguyên khôi phục xong linh thức, tiếp tục công việc luyện khí.

Châm thêm hoả than cho hoả mạch, hắn bắt đầu bỏ vào trong lò rèn một khối linh quáng.

Đầu này hoả mạch cũng không phải là tự nhiên mà có, hoả mạch tự nhiên cho dù là nhất giai cũng không phải là luyện khí tu sĩ có thể sở hữu

Hầu hết đều là các đại tông môn, hoặc là đại gia tộc lớn mới có thể tìm thấy, sau đó có đại năng dùng thần thông di chuyển hắn về tông môn.

Còn gia tộc hoặc tông môn chỉ có trúc cơ tu sĩ, chỉ có thể xây luyện đan cùng luyện khí thất trên hoả mạch, sau đó nhờ Trận pháp sư bày đại trận dẫn địa hoả lên.

Cũng có những loại hoả mạch nhân tạo, giống như đầu này hoả mạch, là một nhánh nhỏ của địa mạch tự nhiên bị tách ra, sau đó được người dùng linh cấm giam lại tạm thời, nếu cần chỉ cần dùng hoả than để thêm nguyên liệu là có thể sử dụng.

Đương nhiên không tốt bằng địa hoả mạch tự nhiên, cũng không thể cung cấp một lúc nhiều người dùng, nhưng như vậy sư phụ hắn cũng phải mất rất nhiều công sức mới có thể đem tới tay.

Lung được một lúc lâu thì linh quáng bắt đầu có dấu hiệu tan ra, ngay lúc này Trần Nguyên gắp miếng linh quáng ra sau đó dùng chùy gõ tạo hình cho miếng linh quáng.

Gõ một lúc thì đã ra thành hình một thanh đao, Một thanh đao như này chưa khắc linh văn, nhưng nếu ném vào phàm tục chính là cấp độ thần binh.



Hắn lại bắt đầu đưa linh lực cùng linh thức vào bên trong khí phôi, có lần trước luyện khí kinh nghiệm lần này hắn khắc xong hai phần mười linh văn khá dễ dàng.

Tiếp tục khắc đến một nửa thì lệch đi một đoạn, bịch một tiếng lại thất bại, hắn cũng không nản chí.

Ngồi xuống khôi phục linh thức, sau đó lại tiếp tục rèn đúc, tiếp tục sau ba lần thất bại nữa cuối cùng hắn cũng đã thành công rèn ra thanh pháp khí đầu tiên.

Tuy rằng linh văn hơi không được đầy đủ, cũng chỉ là bất nhập giai pháp khí, nhưng cũng là chân chính pháp khí rồi.

Cầm trên tay thanh đao, hắn vui vẻ cười to.

"Ha ha cuối cùng thành công, giờ ta đã là một tên luyện khí sư ".

Hắn cũng không tiếp tục luyện khí, mà đi ra khỏi phòng luyện khí thất, đi tới bờ hồ, hắn bắt mấy đầu bất nhập giai linh ngư lên, chuẩn bị tối nay tự thưởng bản thân một bữa thịnh soạn.

Đại hắc một bên thấy thế, ánh mắt không hiểu nhìn Trần Nguyên, nó cũng không hiểu tại sao hôm nay chủ nhân mình lại vui vẻ vậy, nghĩ một hồi nhưng cũng không nghĩ ra cái gì, liền quay đầu đi mặc kệ tiếp tục bắt cá.

Đến buổi tối trong đình viện trên bàn đặt đầy một nồi linh mễ cùng linh ngư, chia sang cho một bên Đại hắc 6 thành đồ ăn, con hàng này ăn còn nhiều hơn hắn.

Cũng không hiểu hắn nhớ rõ ràng trâu là loài ăn cỏ mới đúng, vậy mà con hàng này cũng không kiêng kị thứ gì, chỉ cần là thứ có linh khí nó đều có thể ăn.

"Tiểu tử ngươi ăn nhiều hơn cả ta, vậy mà vẫn ở nhất giai sơ kỳ, nếu trong tháng này không thể lên được nhất giai trung kỳ, thì ta sẽ làm thịt trâu gác bếp".

Đại hắc một bên ăn cũng không thèm để ý đến Trần Nguyên, Trần Nguyên doạ nó nhiều lần rồi, giờ đã cảm thấy miễn dịch với những câu như vậy.

Trần Nguyên thấy vậy cũng cười, hắn thật là không xuống tay được với con hàng này, dù sao nuôi lâu vậy cũng có chút cảm tình.

Trần Nguyên cũng động đũa gắp thức ăn, tuy rằng không có thêm bất kỳ gia vị nào, nhưng hắn cảm giác ăn còn ngon hơn rất nhiều sơn hào hải vị ở kiếp trước.

Hết chương

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.