Một khoảng thời gian trôi qua, tia thần thức của Vương Khải vẫn trôi nổi vô định trong hư không rộng lớn và chưa thể lựa chọn được nơi thích hợp. Bản thân không hề vội vã, tuy vậy nó vẫn muốn nhanh chóng tìm được tinh cầu phù hợp để tiến vào. Cứ thế trôi đi, hằng trăm vạn hành tinh lớn nhỏ dần xuất hiện và biến mất theo hướng mà nó đi qua. Tia thần thức của Vương Khải bỗng chốc dừng lại, thoáng cảm nhận được một sự kêu gọi vô hình. Sợi dây liên kết đang dần hoàn thành và hướng tia thần thức đến một tinh cầu nho nhỏ. Sau khi thành công kết nối với thân thể bí ẩn, ý thức Vương Khải dần chìm vào hư vô, tầm nhìn mờ dần và trở nên tối sầm.
Cứ như vậy, Huyền Vân đại lục lại xuất hiện thêm tồn tại mới đang tiến nhập. Trên bầu trời của Thiên Viên hoàng triều, thần thức của Vương Khải vô hình lao thẳng về hướng phủ đệ thuộc địa phận của hoàng thất. Không một ai nhận thức được điều kì lạ đang diễn ra trừ thiên đạo của thế giới này, nó âm thầm chứng kiến sự hiện diện của một siêu cấp cường giả đang xác nhập vào mảnh thiên địa do mình quản lý. Phía bên trong một phủ đệ nơi liên kết được hình thành, bóng dáng người nam nhân nằm trên giường với cơ thể tỏa ra hàn khí lạnh lẽo dần dà xuất hiện. Gương mặt người này khôi ngô tuấn tú, mái tóc dài, trắng muốt được cột một cách gọn gàng và phần mái chia ngang trải dài hai bên má. Sống mũi hắn cao gọn, đôi mắt dáng đuôi dài nhắm nghiền cùng với mi mắt và chân mày đều chung màu với mái tóc. Trên thân thể hắn mang bộ thường phục màu xám nhạt với phong cách cổ trang pha chút quý phái và đang nằm bất động trên giường. Biểu cảm trên gương mặt nam nhân này có chút khó chịu, hàm răng nghiến chặt, đôi tay nắm lại và thân thể không ngừng đau đớn run rẩy. Khoảng độ một canh giờ sau, ý thức của hắn dần hổi tỉnh và b·ị đ·ánh thức bởi giọng nói thất thanh của một người đàn ông.
-Khải nhi, ta đã cấm túc ngươi không được phép tu luyện cơ mà ! Sao ngươi lại cố chống đối mệnh lệnh của ta như thế ?
Đôi mắt hắn từ từ mở ra, cố gắng nhìn rõ bóng người trước mặt mình là ai. Hình dáng ấy càng rõ ràng hơn khi tầm nhìn của hắn dần được ổn định. Đối diện nơi hắn nằm, một người đàn ông với đôi tay không ngừng bùng phát linh lực để áp chế đống hàn khí đang khiến bên trong cơ thể hắn trở nên hỗn loạn và đau đớn. Gương mặt người này toát lên khí chất cao quý, sống mũi cao ráo, và mái tóc màu đen cùng kiểu tóc với thân thể này nhưng phần mái được chia thành một trải dài theo phía má trái. Trên thân ông ấy là bộ hạn phúc màu đỏ với họa tiết rồng được thêu bằng các sợi chỉ khổng tước, phần đầu tóc được cột bằng sợi giây hoàng kim sáng chói. Chỉ mới thoáng nhìn qua, bản thân hắn lập tức ý thức được rằng người này có lẽ là phụ thân của hắn. Hơn hết nữa, ông ấy lại trông khá trẻ, chỉ khoảng độ ngũ tuần và khí tức bao quanh thân thể dường như không thua kém so với một bậc quân vương.
Thoáng thấy nhi tử của mình đã tỉnh, vị này từ từ thu hồi linh tức lại và tâm tình dần chuyển biến tốt. Ánh mắt ông dịu xuống, vẻ lo lắng lẫn tức giận đã lắng đi và hơi thở trở nên nhẹ nhõm. Nhân lúc người đàn ông trước mặt mình đang bình tĩnh lại, Vương Khải nhanh chóng đồng bộ ý thức của hắn với toàn thảy đống ký ức tồn tại trong đầu nguyên thể này để xác định tình hình trước mắt. Đầu thoáng ong lên một chút, từng mảnh ký ức lướt qua trong tâm trí và chỉ sau vài giây ngắn ngủi, hắn đã hoàn toàn nắm rõ được tất cả thông tin mà mình cần. Sau một thoáng nhận thức được thực tại, tâm trạng của hắn vội chuyển biến. Đôi mắt ánh lên vẻ bất ngờ, đôi môi chực run rẩy nhưng đã vội giấu đi để không khiến người dối diện mình nghi ngờ. Hắn hoàn toàn bỡ ngỡ mà hiểu ra rằng, vị trước mặt mình đây chính là hoàng đế của Thiên Viên Hoàng Triều, Bạch Lâm Phong. Mà bản thân hắn, Bạch Vương Khải, bất ngờ thay lại là n·gười t·hứ 3· trong số 4 nhi tử của ông ấy.