" Cuối cùng cũng đến rồi à? Ngồi máy bay lâu như vậy em có khó chịu gì không?"
" Dạ không".
"Bọn chị vừa mới ăn xong thì hai người đã vào, thôi thì trước tiên em và Lãnh Mỹ đi nhà hàng gần đây ăn một chút gì đi, nếu mệt quá thì để chị gọi qua cho tiện".
Nói xong cầm lên điện thoại, ân cần chọn món không cần thực đơn cho hai người. Ngôn Thanh Lãng nhiều lần do trợ lí gọi món bên nhà hàng này cho nên đã quen thuộc với từng món ăn, dù sao hương vị thật ngon, không nhớ tên gọi thì sau này muốn ăn sẽ khó khăn.
Trạch Tịnh Cơ nằm trên giường nhẹ nhàng mỉm cười với nàng.
Lâm Tuyết Ngân không nói chỉ cười tươi rạng rỡ sau đó phóng xuống giường bay thẳng qua chỗ Lãnh Mỹ, xoa bóp cần cổ cho cô.
" Ai, chị Ngân thật hiểu Mỹ đại tỷ".
"Tất nhiên rồi, chồng chị chị không hiểu thì ai hiểu được nữa, Mỹ Mỹ em dìu chị về phòng nghỉ ngơi, đi, cẩn thận một chút".