Sau khi quyết định mở rộng thí nghiệm, Lý Quang Huy bắt đầu ghi chép lại quá trình một cách cẩn thận. Những trang nhật ký không chỉ là ghi chú khoa học mà còn chứa đựng những cảm xúc, suy tư và thậm chí là sự hoài nghi về những gì anh đang làm.
Ngày 1: Đánh dấu khởi đầu
"Hôm nay, ta nhận ra rằng những giới hạn của cơ thể con người có thể bị phá bỏ. Điều ta tạo ra không chỉ là một hệ sinh thái, mà còn là một sự sống hoàn toàn mới. Liệu đây có phải là con đường đúng đắn? Ta không biết. Nhưng ta không thể dừng lại được."
Huy dành cả ngày để cải thiện môi trường trong bồn thủy tinh. Anh bổ sung thêm các thành phần hóa học phức tạp để mô phỏng những điều kiện khắc nghiệt hơn: nhiệt độ thay đổi thất thường, nồng độ oxy dao động, và áp lực nước tăng giảm theo chu kỳ.
Sinh thể Alpha – thực thể phát sáng – không chỉ thích nghi mà còn phát triển nhanh hơn. Các xúc tu của nó trở nên linh hoạt hơn, dài hơn, và thậm chí dường như có khả năng "thăm dò" môi trường xung quanh một cách có ý thức.
Nhưng điều bất ngờ nhất là khi Huy phát hiện ra một cụm tế bào mới hình thành gần đáy bồn. Những tế bào này không phát triển theo quy luật thông thường. Chúng tự kết hợp lại, tạo thành một dạng mạng lưới giống như thần kinh, lan tỏa khắp đáy bồn.
"Có phải đây là sự tiến hóa ngẫu nhiên, hay ta vô tình kích hoạt điều gì đó vượt ngoài tầm kiểm soát? Ta cần theo dõi thêm."
Ngày 5: Sự sống phân hóa
Huy dành nhiều giờ mỗi ngày quan sát bồn thủy tinh. Hệ sinh thái bên trong đã bắt đầu tự vận hành mà không cần sự can thiệp của anh. Các cụm tế bào yếu hơn đã biến mất, nhường chỗ cho những sinh vật mạnh mẽ hơn chiếm lĩnh.
Sinh thể Alpha dần trở thành trung tâm của hệ sinh thái. Nó không chỉ hấp thụ năng lượng từ môi trường mà còn "bảo vệ" các sinh vật yếu thế hơn, như thể nó đang thiết lập một dạng hệ thống xã hội nguyên thủy.
"Ta không hiểu tại sao Sinh thể Alpha lại hành động như vậy. Nó không chỉ đơn giản tồn tại, mà dường như đang cố gắng duy trì sự cân bằng. Có phải ta đã vô tình trao cho nó một dạng ý thức?"
Huy thử nghiệm một điều táo bạo. Anh tạo ra một sinh vật mới, bằng cách trực tiếp điều khiển tế bào của mình và tách một phần nhỏ DNA từ Sinh thể Alpha. Kết quả là một thực thể khác biệt: nhỏ hơn, không phát sáng, nhưng nhanh nhẹn và có khả năng săn mồi.
Khi thả sinh vật này vào bồn, anh nhận thấy Sinh thể Alpha phản ứng ngay lập tức. Nó không t·ấn c·ông mà di chuyển để "quan sát." Trong vài giờ tiếp theo, hai sinh vật này bắt đầu tương tác. Sinh thể mới tìm cách t·ấn c·ông các xúc tu của Alpha, nhưng đều thất bại.
"Ta vừa tạo ra một cuộc cạnh tranh. Nhưng liệu điều này có dẫn đến sự cân bằng, hay sự hủy diệt?"
Ngày 12: Thời gian tăng tốc
Để hiểu rõ hơn về quá trình tiến hóa, Huy lắp đặt một hệ thống máy tăng tốc thời gian bên ngoài bồn thủy tinh. Hệ thống này sử dụng dòng điện từ để tạo ra một vùng không gian mà thời gian trôi nhanh hơn bên trong.
"Một giờ trong thế giới của ta sẽ tương đương với một tuần trong bồn. Ta muốn biết điều gì sẽ xảy ra khi thời gian trôi qua đủ lâu."
Kết quả không nằm ngoài mong đợi. Chỉ sau một ngày thực nghiệm, Huy đã chứng kiến sự tiến hóa đáng kinh ngạc. Các sinh vật trong bồn phát triển đa dạng hơn: một số mọc thêm chân và vây nhỏ, một số khác hình thành lớp vỏ cứng để tự vệ.
Sinh thể Alpha vẫn giữ vai trò trung tâm, nhưng nó không còn là thực thể duy nhất nổi bật. Một vài sinh vật khác bắt đầu xuất hiện các đặc điểm phát quang tương tự, như thể đang cố gắng bắt chước Alpha để thích nghi với môi trường.
"Hệ sinh thái này không ngừng mở rộng. Ta không còn kiểm soát được mọi thứ như trước đây. Nhưng có lẽ, đây chính là cách nó nên vận hành."
Ngày 20: Sự cố ngoài dự kiến
Một buổi sáng, khi Huy kiểm tra bồn thủy tinh, anh nhận thấy màu nước đã thay đổi. Thay vì trong suốt, nước có màu xanh nhạt, phát ra ánh sáng mờ mờ. Anh kiểm tra lại hệ thống nhưng không phát hiện rò rỉ hay ô nhiễm nào từ bên ngoài.
Quan sát kỹ hơn, anh nhận ra sự thay đổi này đến từ một sinh vật mới: một cụm tế bào khổng lồ, trông như một khối gelatin. Nó bao phủ một phần lớn bồn, phát sáng nhịp nhàng như một trái tim đang đập.
Sinh vật này không chỉ hấp thụ năng lượng từ môi trường mà còn "thu nạp" các sinh vật nhỏ khác. Một số cụm tế bào bị nó nuốt chửng, trong khi số khác tìm cách tránh xa.
"Liệu đây là một dạng sinh vật thượng cấp, hay là một hiểm họa cho hệ sinh thái mà ta đang xây dựng? Nếu nó tiếp tục phát triển, liệu nó có hủy diệt tất cả những gì còn lại?"
Huy dành cả ngày để theo dõi sinh vật này. Dường như nó không có ý định dừng lại.
Ngày 30: Đánh dấu mốc lịch sử
Hệ sinh thái trong bồn thủy tinh đã đạt đến mức độ phức tạp mà Huy không ngờ tới. Các sinh vật bên trong không chỉ tồn tại mà còn hình thành những mối quan hệ phụ thuộc lẫn nhau: săn mồi, ký sinh, cộng sinh.
Sinh thể Alpha vẫn giữ vai trò "người bảo vệ," nhưng đối mặt với sự cạnh tranh từ những sinh vật mới. Cụm gelatin khổng lồ ngày càng chiếm ưu thế, buộc Alpha phải phát triển thêm những xúc tu lớn hơn, mạnh mẽ hơn để chống lại sự xâm lấn.
"Ta nhìn vào bồn thủy tinh này, và ta thấy cả một thế giới đang sống, đang đấu tranh, và đang tiến hóa. Nhưng đồng thời, ta tự hỏi: Ta là gì trong thế giới này? Là một kẻ sáng tạo, hay là một kẻ x·âm p·hạm?"
Huy đóng nhật ký, ánh mắt trầm ngâm. Anh biết rằng đây chỉ là khởi đầu. Một ngày nào đó, thế giới nhỏ bé này sẽ vượt ra khỏi tầm kiểm soát của anh, nhưng đó cũng là lúc nó thực sự trở thành một vũ trụ độc lập – một minh chứng cho sức mạnh của trí tuệ con người và sự kỳ diệu của sự sống.
Lý Quang Huy bước vào phòng thí nghiệm, mắt dán chặt vào bồn thủy tinh. Thế giới nhỏ bé mà anh tạo ra đã trở thành một hệ sinh thái hoàn chỉnh, với những sinh vật tiến hóa ngày càng phức tạp. Mỗi ngày, nó không ngừng thay đổi, như thể đang kể một câu chuyện riêng biệt mà anh chỉ là người quan sát từ bên ngoài.
Từ khi bắt đầu ghi chép vào nhật ký, Huy đã có cái nhìn rõ ràng hơn về mối quan hệ giữa các sinh vật. Sinh thể Alpha vẫn giữ vai trò trung tâm, nhưng cụm gelatin khổng lồ đã trở thành mối đe dọa nghiêm trọng. Nó không chỉ chiếm lĩnh tài nguyên mà còn hấp thụ các sinh vật yếu hơn, thậm chí t·ấn c·ông những sinh vật mạnh để duy trì sự phát triển.
Huy ngồi xuống, tay lật cuốn nhật ký, ánh mắt đăm chiêu. Anh biết mình cần phải làm điều gì đó trước khi mọi thứ vượt quá tầm kiểm soát.
Ngày 35: Quyết định thay đổi
Huy viết vào nhật ký:
"Cụm gelatin đã trở thành một thực thể vượt ngoài dự đoán. Nó không chỉ là một dạng sinh vật ký sinh, mà còn như một kẻ thống trị, tiêu diệt bất cứ thứ gì cản trở nó. Nếu không ngăn chặn, hệ sinh thái này sẽ bị nó hủy diệt hoàn toàn. Nhưng ta có quyền can thiệp không? Hay đây là quy luật tự nhiên của thế giới mà ta đã tạo ra?"
Anh quyết định thử nghiệm. Bằng cách kiểm soát các tế bào của mình, anh tạo ra một chất lỏng mới có khả năng hạn chế sự phát triển của cụm gelatin. Huy gọi đó là "hợp chất cân bằng." Anh cẩn thận pha chế nó, sau đó nhỏ từng giọt vào bồn thủy tinh.
Những thay đổi diễn ra ngay lập tức. Cụm gelatin bắt đầu co lại, ánh sáng của nó mờ đi. Các sinh vật khác, vốn bị áp đảo, bắt đầu hồi phục. Sinh thể Alpha lợi dụng thời cơ, dùng xúc tu của mình để tiêu diệt phần còn lại của cụm gelatin.
Nhìn cảnh tượng này, Huy vừa thấy nhẹ nhõm vừa áy náy. Anh nhận ra rằng mình không chỉ là một nhà khoa học, mà còn là một "vị thần" trong thế giới này.
"Ta đã thay đổi quy luật tự nhiên của chúng. Nhưng nếu không làm vậy, cả hệ sinh thái sẽ sụp đổ. Đây là lựa chọn đúng đắn hay chỉ là sự ích kỷ của ta?"