Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 134: Tâm Tình (2)



Sáng hôm sau, Tùng tỉnh dậy với không khí khá lạnh ở Luân Đôn đầu năm. Đôi lúc những cơn gió rít lên cắt da thịt bay ngang làm cậu hơi rùng mình. Có lẽ mình phải cố gắng để thích nghi cho tốt, sống ở vùng ôn hòa ở Bồ Đào Nha quen rồi, nay chịu thời tiết khắc nghiệt thế này vẫn còn chưa thích nghi được. Bảo sao giải bóng đá Ngoại hạng Anh sau lễ Giáng Sinh là khắc nghiệt nhất hành tinh, vừa thi đấu dày đặc, vừa phải chịu đựng thời tiết lạnh buốt như thế này, không khắc nghiệt mới là lạ. Cũng may Tùng đã chuẩn bị sẵn quần áo ấm, mới có thể chống chọi lại với cái lạnh thấu xương này.

Ngay khi cậu vừa chuẩn bị xong, đã nhận được cuộc gọi đến từ Emma. Cô nàng hiện đang trên đường đến khách sạn của Tùng, bảo cậu chuẩn bị trước.

Một lúc sau, ở sảnh khách sạn

Tùng đang ngồi ở ghế sofa chờ khách, ánh mắt thỉnh thoảng lướt ra cửa khách sạn. Thời gian này, lượng khách ra vào khá ít, nên cửa khách sạn cũng trống trải, thuận tiện cho cậu theo dõi. Một lúc sau một chiếc xe không mấy sang trọng lướt đến. Một cô gái mặc đồ khá đơn giản, một chiếc quần jean bó sát, tôn lên đôi chân tuy không dài nhưng lại thẳng tắp, cộng với một chiếc áo phông, khoác bên ngoài là một chiếc áo khoác đơn giản. Nhìn qua nhìn lại đều chỉ là một cô thiếu nữ thông thường, nhưng cậu nhận ra ngay trước mắt mình là Emma. Vui cười ra đón tiếp, cả hai cùng bước vào xe. Gật gật đầu xem như lời chào với trợ lý của Emma đang ở ghế tài xế, sau đó quay sang nhìn khuôn mặt, tuy còn có chút ngây ngô, nhưng đã ra dáng mỹ nhân rồi. Dù sao cô nàng hiện tại cũng đã 17 tuổi, độ tuổi đẹp nhất trong đời người.



Nhìn ánh mắt nóng bỏng của Tùng, Emma có chút ngượng ngùng, gắt giọng hỏi :"Nhìn gì vậy?" nhưng trong lòng thì có chút mừng thầm, quả nhiên mị lực của bản cô nương không hề suy giảm, không thấy cậu nhóc này vừa vào đã nhìn mình không rời mắt rồi sao. Tùng cười cười nói nhỏ : "Tôi đang nghĩ xem một triệu phú tự thân trẻ tuổi của nước Anh sao lại ăn mặc giản dị đến thế này cơ chứ?" Emma mim cười nói : "Quần áo không làm nên giá trị của con người, bản cô nương không phải là người nông cạn như vậy. Bất đắc dĩ ở công chúng phải ăn mặc sao cho phù hợp, còn ở cuộc sống thường ngày còn phải chú ý đến thế, thì còn gì là cuộc sống riêng tư nữa chứ?" Tùng gật gật đầu, hoàn toàn đồng ý với Emma. Cũng giống như những gì Tùng hiểu trước đây về cô nàng, Emma có chủ kiến và nguyên tắc ngay từ khi còn nhỏ, bảo sao người khác nó vai diễn Hermione sinh ra là để dành cho Emma Watson, bởi hai người quả thật vô cùng giống nhau :thông minh, đáng tin cậy, có nguyên tắc và yêu ghét rõ ràng.

Tùng cười cười nói sang chuyện khác :"Tốt rồi, hôm nay là lần đầu tiên tôi đến Luân Đôn, không còn cách nào khác, cảm phiền quý cô có thể trở thành hướng dẫn viên bất đắc dĩ một ngày giúp tôi có được không?" vừa nói vừa mỉm cười vui vẻ Emma cũng bị lời nói của Tùng chọc cười, liếc mắt một chút, rồi nói nhỏ : "Có thể, nhưng nơi tôi muốn đi có lẽ cậu sẽ không thích đâu ?" nói rồi, cô nàng mỉm cười yếu ớt nói. "Không có cách nào khác, hôm nay là ngày của cô, đi đâu là quyết định của cô mà" "Vậy được, lúc sau đừng nói với tôi là cậu nhàm chán nhé" Emma cũng không nói nhiều, ra hiệu trợ lý di chuyển đến địa điểm đầu tiên.

Tùng ngước nhìn tên của địa điểm, như cười mà không phải cười nhìn Emma, giọng hài hước nói : "Tôi nói Emma này, lần đầu tiên hẹn hò với một chàng trai, dẫn cậu ta đến thư viện xem ra không hợp lý cho lắm đâu nhỉ ?" cậu vừa nói, vừa chỉ vào tấm biển ghi rõ :"British Library" Emma cười nói : "Thế nào, nhàm chán quá đúng không ?" Tùng vui vẻ đáp lại : "Thật ra là không. Nhưng tôi cũng chưa từng đến nơi này. Cô biết đấy, thời gian phần lớn tôi dành cho luyện tập là chính" nói rồi, Tùng sờ sờ đầu, sắc mặt có chút không được tiện cho lắm. Emma cũng không nói gì, mà dẫn đầu đi vào trong. Địa điểm đầu tiên này cũng không phải cô nàng tùy tiện lựa chọn.

Đây chính là nơi mà cô yêu thích nhất, được nhìn những giá sách và im lặng đọc một quyển sách mà mình yêu thích, đó mới là điều hạnh phúc nhất trong ngày của cô. Cái gì mà tiệc tùng, lễ hội, họp báo, đều không thể so sánh với việc đọc được một quyển sách hay. Do đó, cô muốn đưa cậu đến đây, để xem xem, cả hai có thể cùng hiểu được sở thích này hay không. Bởi Emma đeo khẩu trang và mang nón khá kín, nên không ai nhận ra được. Cô nàng vào, đưa thẻ của mình, còn Tùng thì nhanh chóng đăng kí một số thẻ mới cho bản thân, biết đâu sau này lại cần dùng. Emma lựa chọn một quyển sách về tâm lý học, bản thân thuộc về diễn viên trẻ, nên việc hiểu và nắm tâm lý nhân vật là điều phải học tập và rèn luyện hằng ngày.

Tùng thì yên lặng tìm kiếm, sau đó lựa chọn một quyển sách nói về dinh dưỡng trong thể thao, có vẻ khá phù hợp. Cả hai ngồi cạnh nhau không nói gì, nhưng chỉ một lúc sau, Emma cảm giác có điểm là lạ. Quay sang thì thấy Tùng đang chống cằm nhìn mình. Bất chợt không kịp chuẩn bị đã bị bắt gặp nhìn lén, Tùng xấu hổ quay đầu đi. Emma có vẻ hơi tức giận: "Nếu cậu không thích nơi này có thể nói thẳng, chứ không nên làm như vậy" có lẽ, cô nàng thoáng thấy hơi thất vọng, có lẽ Tùng cũng không hiểu được niềm vui của cô. Tuy hơi thất vọng nhưng cô nàng cũng không nói nhiều, chỉ gấp sách lại và nhìn Tùng. Từng hơi sững người, nhưng chợt nhận ra có lẽ cô nàng hiểu lầm mình, nói nhỏ : "Haha, cô hiểu lầm rồi, thật ra tôi đã đọc xong quyển sách này rồi" Tùng vừa nói, vừa nháy mắt ra hiệu.

Emma nửa tin nửa ngờ, muốn kiểm tra lại. Cô kéo cuốn sách trước mặt Tùng, lật đến chương số 2, hỏi : "Chương 2 của quyển sách nói về gì ?" Tùng tự tin trả lời : "Nói về tầm quan trọng của dinh dưỡng trong thể thao hiện đại, cường điệu việc luyện tập kèm theo dinh dưỡng hợp lý, chú trọng hiệu quả cường hóa cơ bắp, ...." Càng nói, Emma càng kinh ngạc. Từng hầu như nói chính xác nội dung của quyển sách. Emma sau khi kiểm tra, bất ngờ bật cười nói :"Haha, cậu đã đọc quyển sách này rồi, đúng không ?" Tùng cười bí hiểm nói : "Đây là lần đầu tiên tôi đọc quyển sách này. Nếu cô không tin, có thể thử một quyển khác". Emma nửa tin nửa ngờ, đưa ngay Tùng quyển sách trên tay mình. Tùng tìm kiếm chương thứ ba của quyển sách, đọc rất nhanh, hầu như là đảo mắt đã gần hết một trang sách. Sau tầm 5 phút, Tùng đưa lại quyển sách, ra hiệu Emma hỏi thử.

Tùng bắt đầu đọc nội dung, đọc tới đâu, Emma lại kinh ngạc tới đó. Bởi Tùng đọc hầu như chính xác nội dung của quyển sách. Đến cuối, cô nàng trợn mắt lên kinh ngạc, miệng há hốc vô cùng đáng yêu. Tùng bật cười làm đánh thức cô nàng, cô nàng không để ý đến nụ cười vui vẻ của Tùng, nhỏ giọng nói : "Ôi trời ơi, thật không thể tin nổi, sao cậu có thể làm được như thế?" "Trí nhớ của tôi khá tốt một tí, chỉ thế thôi" Tùng nhún nhún vai, biểu thị đây chỉ là chuyện nhỏ.

Emma chỉ muốn cho một cú vào mặt tên giương giương tự đắc kia, bất ngờ đưa tay vào eo của Tung, vặn một cái, gắt giọng nói : "Bót đắc ý lại đi" rồi xong, cả hai chợt sững người. Emma cũng không ngờ, mình lại làm động tác thân mật đến thế. Mặc dù không khí yêu đương ở châu Âu khá thoáng, nhưng hành động như thế này cũng chỉ lưu hành ở những cặp đôi mà thôi. Emma cảm thấy nóng hổi gương mặt, cúi đầu không nói gì. Tùng cũng bất ngờ vì hành động của Emma, cũng như nhìn thấy thái độ thẹn thùng của cô nàng. Cậu không nói gì, thò tay sang nắm lấy bàn tay mềm mại nhưng hơi lạnh của cô bé. Emma hơi vùng vẫy, nhưng không tránh thoát khỏi, đành chịu đựng cho cậu nhóc làm loạn. Cả hai nhìn nhau không nói gì, rồi tiếp tục cùng nhau xem sách, thỉnh thoảng thảo luận. Đôi tay kia, từ lúc nắm lại, vẫn không thể buông ra.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.