Bàn chân nhỏ mang giày vải trắng lơ lửng, cô hơi giãy giụa nhưng đã nhanh chóng bị đôi chân dài của người đàn ông chặn lại, tay trái anh siết lấy vòng eo mảnh mai của Khương Ly, vừa kiềm chế vừa giữ đầu cô bằng tay phải. Khương Ly trốn không thoát nên chỉ có thể bị ép ngẩng đầu, bị anh hôn càng lúc càng sâu, hút đến mức trừng to mắt, ánh nắng chiếu đến từ cửa sổ gỗ, nhẹ nhàng đáp lên gương mặt điển trai cuốn hút của Cảnh Diêm, đôi mắt đen kịt kia cũng nhìn cô chăm chú, đồng tử màu nâu sẫm lóe lên ánh sáng kỳ dị, lộng lẫy động lòng người giống ngân hà. Khương Ly khó thở dần dần lịm đi, cả khoang miệng và đầu lưỡi cũng bị anh mút mát đến tê dại, cơ thể ngồi trên tủ thức ăn run lên từng đợt. “Ưm ~” Trong tiếng nước môi lưỡi quấn quýt nhau, cô nghe thấy tiếng rên rỉ đứt quãng của mình, mềm mại pha lẫn tiếng khóc ỉ ôi yếu ớt, quả nhiên càng kích thích người đàn ông này hôn sâu hơn như muốn nuốt chửng cô, cắn nuốt từng vị ngọt trong miệng cô, cắn từng nơi mềm mại, hút hết nước bọt và không khí trong người cô. Khương Ly chậm rãi nhắm hai mắt lại, bộ ngực ưỡn thẳng bị cọ đau trong lồng ngực Cảnh Diêm, anh càng mút cô như vậy, cô càng cảm thấy điên đảo mềm nhũn. Trong ánh sáng trắng khiến người ta say mê, cô cảm thấy mỗi chiếc răng của mình đều bị anh liếm nhẹ, khoang miệng nhạy cảm bị đầu lưỡi nóng bỏng ấn đến tê dại, cảm giác khó thở khiến cô sợ hãi, cùng với cảm giác kích thích khoan khoái khi bị anh cắn. “Tôi muốn… ăn em như vậy luôn.” Cuối cùng anh cũng buông cô ra, nhìn cô yếu ớt mềm oặt trong vòng tay mình, anh thân mật kề sát gương mặt ửng đỏ của cô, nhẹ nhàng hôn lên chỗ nước bọt cô tạo ra, trong ánh mắt trong veo lại chứa đựng bóng đen khiến người ta khiếp đảm. .Bởi vì thiếu oxy nên Khương Ly mơ màng thở hổn hển, Cảnh Diêm như vậy khiến cô rất sợ hãi. Dưới vẻ dịu dàng là nỗi si mê đến điên cuồng, cái chạm có vẻ quyến luyến lại bộc lộ ham muốn độc chiếm không cách nào che giấu được. Quầy thức ăn vuông kiểu cũ rất lớn, Khương Ly bị đặt nằm lên trên, hai cổ tay bị một tay của Cảnh Diêm giữ đặt trên đỉnh đầu, hoàn toàn không thể chống cự, nụ hôn mềm mại rơi lên trán cô, xuống hàng mi run rẩy, cái mũi cao thẳng, nóng bỏng nhưng cũng chứa thứ gì đó lạnh lẽo, anh nhẹ nhàng hôn lên tai cô rồi xuống cổ.
Nơi đó rất mềm, cũng vì hồi hộp mà không ngừng lên xuống, nước da trắng nõn lộ ra vẻ mong manh mê người trong ánh nắng.
Anh hôn trước, dùng đầu lưỡi để liếm, đầu lưỡi ướt át khiến cô rùng mình, cô ấm áp mềm mại khiến anh không khỏi gặm cắn, cắn nhẹ từng tấc trên chiếc cổ trắng ngần, lắng nghe tiếng thút thít sợ sệt và tiếng cầu xin khe khẽ của cô. “Đừng, đừng cắn mà… ưm ~” Cổ là nơi rất nhạy cảm của Khương Ly, cảm giác hàm răng cắn lên mạch máu mang theo chút đau đớn và ngứa ngáy, nhiều hơn là cơn nóng phỏng tay, khiến cô không khỏi ưỡn eo và cần cổ dưới thân anh, thở dốc điên cuồng, kìm nén ham muốn xấu hổ đang kéo đến khi bị liếm láp.
Thậm chí cô còn không dám nhìn anh, tiếng thở dốc nặng nề đầy ham muốn đang từng chút phả lên da thịt phiếm hồng của cô, cảm giác ngứa ngáy cũng đang sôi trào. “Ư haaaaaa…” Đây là cảm giác hưng phấn nguyên thủy nhưng cũng đầy nguy hiểm, Khương Ly giống như con mồi mà anh có hứng thú, cô bị giam cầm chặt chẽ, chỉ chờ bị chiếm lấy. Suy nghĩ này khiến cho Khương Ly sợ hãi, không khỏi rên rỉ thành tiếng, cảm thấy bàn tay anh đang an ủi từng tấc trên cơ thể, giống như trong những giấc mơ xuân kia, không lâu sau cô đã chìm đắm vào đó, đôi chân mềm mại rũ xuống đã bắt đầu vô thức quấn lên eo anh.
Đôi môi sưng đỏ khẽ nhếch lên, tiếng thở ngày càng dồn dập mang theo tiếng khóc thút thít: “Nếu không thì… hoàn thành một phần nhiệm vụ phụ của tôi nhé?” Tay anh vẫn luôn vuốt ve gương mặt cô, hoàn toàn chưa từng lướt xuống dưới, Khương Ly bị phần hông của anh tách hai chân ra, vừa nóng vừa ngứa, cô biết mình đã động tình rồi.
Đôi mắt ngân ngấn nước đã mơ màng nhìn người đàn ông trên người mình, khăn tang đã bị anh ném sang một bên, mái tóc ngắn màu đen tán loạn trên trán, anh liếm môi mình, cánh môi cong cong hơi đỏ lên, phía trên còn ánh nước, không biết nước của cô hay của anh.
“Muốn lắm sao?” Ánh mắt sâu thẳm nhìn cô, giọng nói ấm áp khàn khàn êm tai, cái tay giữ chặt cổ tay cô lại hơi dùng sức, nửa người trên của Khương Ly đã bị nhấc lên, khoảng cách giữa hai người lại gần hơn chút nữa.
Anh nhẹ nhàng ngậm lấy môi cô, đột nhiên mỉm cười dịu dàng. Khương Ly chỉ cảm thấy như có cơn gió thổi vào tai, trái tim cũng đập loạn…