Lên Đỉnh Liên Tục Trong Trò Chơi Kinh Dị

Chương 50: Có những thứ không nên ăn bậy



Khi Khương Ly đi từ trong phòng ra, tay chân vẫn còn rã rời, thở dốc một hồi lâu mới ngửi thấy bầu không khí trong lành, chị chị em em xém chút nữa ôm đầu khóc rống rồi.
Nghe thấy tiếng khóc tang thương phát ra từ trong phòng lần nữa, Lam Lam cũng không khỏi vuốt ve lồng ngực bị đè nén đến hốt hoảng của mình, thấp giọng nói: “Làm chị sợ muốn chết, trò chơi lần này còn khủng bố hơn ải trước nữa, vừa nãy chị còn tưởng mình sẽ chết tại chỗ rồi.”
Bị từng đôi mắt trắng đã chết cứng kia nhìn chăm chú thật sự quá khủng bố, cho dù họ sống sót bước ra mà trông thấy đám người bận rộn đi tới đi lui trong sân, họ cũng sợ hãi không thôi.
Đi sát theo sau họ còn có một cô gái đeo khăn tang, chừng hai mươi mấy tuổi, nét nào ra nét đó, nốt ruồi son bên khóe mắt xinh đẹp cực kỳ, sắc mặt cô gái lại càng trắng toát, khóc đỏ mắt nhìn hai người Khương Ly một cái rồi đi sang chỗ khác.

Khương Ly nhìn lên cổ tay của cô gái đó theo bản năng, đáng tiếc cô gái mặc áo khoác dài, che mất vị trí quan trọng.
“Em đang xem con bé có cái này không à?” Lam Lam nhận ra, khẽ kéo ống tay áo mình lên, quả nhiên bên trong cánh tay xuất hiện một hình xăm chim bay.
“Đúng vậy, người chơi vượt ải thành công hẳn sẽ có cái đó, em cảm thấy người này không phải dân ở đây.”
Nhìn dáng vẻ bị hoảng hốt nhưng cũng không quá hoảng loạn của cô gái kia, Khương Ly nghi ngờ cô ấy là người đã từng tham gia trò chơi.
Vì ải trước có Chu Phù Sinh hành động hung bạo giết người chơi vì nhiệm vụ phụ, dù là Khương Ly hay Lam Lam cũng không dám dễ dàng để lộ thân phận, không khéo ải này vẫn còn người nhận được nhiệm vụ như vậy.
.Kể từ đó, trò chơi lần này càng khó hơn, nếu ai cũng cất giấu thân phận người chơi thì có thể nhiệm vụ của họ chính là quả bom hẹn giờ, có thể nổ chết người bất cứ lúc nào.
Lam Lam và Khương Ly không dám đứng thẳng nữa, chạy tới góc đồ ăn ở phòng bếp, tuy là trò chơi nhưng cũng vô cùng chân thật, có nhiều người nên giữa trưa phải chuẩn bị nhiều đồ ăn, rõ ràng việc này nhẹ nhàng hơn việc làm người giấy gấp tiền vàng mã hay lau quan tài.
Lam Lam gọt khoai lang đỏ còn nhân cơ hội gặm một phát, xoa mau dạ dày đói xẹp rồi thở dài: “Từ buổi sáng đến bây giờ còn chưa uống ngụm nước nào, chị mà không bị ma gặm thì cũng phải chết đói thôi.”
Khương Ly ăn cháo chấm bánh bao thịt no căng · vợ yêu của trưởng thôn · cá mặn · may mắn: …
“Em giết Tà Thần đúng không? Lúc ấy chị bị Lý Ích biến thành quái vật húc đâm bay, còn bị Bùi Duyệt cản lại, xém chút nữa là chết rồi lại đột ngột quay về công ty, báo đã vượt ải trò chơi.”
Cảm giác khó thở sắp chết kia đã trở thành ác mộng đeo bám Lam Lam hơn nửa tháng, không đợi cô ấy chuẩn bị xong đã bị kéo vào một trò chơi mới khủng bố hơn.
Khương Ly gật đầu, dao găm giết Tà Thần vẫn còn nằm trong không gian của cô, vốn tưởng rằng mỗi đêm mộng xuân thấy anh ta thì thôi đi, ai mà ngờ qua ải mới còn gặp lại nữa chứ.
Tuy cảm giác này đáng sợ nhưng dường như cô không kỳ thị chút nào, dù sao cũng đâu ai ghét được một cái tên đẹp đến thế chứ.

“Ải trước chị lấy được 60 điểm, thấy chẳng mua được gì ở thương thành, đúng là tạo nghiệt mà.”
Khương Ly có hơn 450 lại thêm một không gian ẩn náu: …
Đúng là không so sánh sẽ không có đau thương, Khương Ly chọn làm người tốt, không kích thích chị Lam của cô.
Bởi vì quá đói và khoai lang đỏ quá ngọt, Lam Lam gặm liên tiếp hai cái mới bỏ qua, còn chuẩn bị giấu thêm hai củ vào quần áo của mình và Khương Ly, phòng khi không có đồ ăn như ải trò chơi trước.
Khương Ly nghe thế thì thấy rất hợp lý nên nói về chuyện không gian, sau đó dưới sự ngưỡng mộ và chỉ dẫn của Lam Lam, hai người bắt đầu tìm thức ăn ở các góc của phòng bếp.
Lúc Cảnh Diêm tiến vào đã thấy Khương Ly ngồi xổm trên đất ngửi cà rốt, cầm rễ củ cải rồi gặm một phát như chú thỏ con, có lẽ hương vị khá ngon mà đôi mắt của cô tít lại, muốn đáng yêu bao nhiêu thì đáng yêu bấy nhiêu.
“Ăn ngon lắm à?”
Giọng anh đột nhiên vang lên bên tai, Khương Ly bị dọa mà run người, chân mềm nhũn ngồi sụp lên chân anh.
Thấy cô không ngồi dậy nổi cả một lúc lâu, Cảnh Diêm cười rồi cúi người giữ eo cô từ phía sau, nhẹ nhàng nhấc lên, tư thế này rất gần, bàn tay mạnh mẽ nóng bỏng của đàn ông bóp eo cô, mặt của Khương Ly đỏ lên, nếu không phải trong phòng bếp có người thì cô e là mình sẽ bị anh ôm đi mất.
“Ở đây có những thứ không nên ăn bậy.”
Anh vừa dặn dò, vừa cầm lấy chiếc khăn lông treo lên vai, lau sạch cái tay dính bùn của Khương Ly, dưới hàng mi dày, đôi mắt lạnh lẽo thấm đẫm nét dịu dàng.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.