Khu Bảo Tồn Loài Người

Chương 30: Mở rộng hang động.



Chương 30: Mở rộng hang động.

Bữa tối diễn ra trong không khí hân hoan chờ đợi của nhóm xếp cuối cùng.

Kể cả nhóm thủ lĩnh cũng vui vẻ không kém.

Suy cho cùng, chế độ ưu tiên thực phẩm được đặt ra không phải với mục đích vụ lợi cá nhân.

Nhóm những người được ưu tiên cũng chính là nhóm chịu trách nhiệm nặng nề nhất cho việc duy trì sự sinh tồn của bộ lạc.

Luôn là những người canh giữ ở vòng ngoài cùng, đối mặt với những loài hung mãnh với khả năng bỏ mạng bất cứ khi nào.

Kể từ khi hiểu hết ngôn ngữ bộ lạc, hắn cũng chưa từng nghe thấy ai bày tỏ sự tiêu cực với cách phân chia này.

Hiện tại, mọi người đều có thể được ăn uống đầy đủ.

Không còn những ánh mắt thèm thuồng nhìn chằm chằm khi mình ăn thịt nữa.

Gánh nặng tâm lí của nhóm lãnh đạo cũng được giải tỏa.

Vị thịt cũng như trở lên thơm ngon hơn ngày trước.

Sau khi ăn uống xong xuôi.

Tất cả những người lớn lại bắt đầu tập trung lại chuẩn bị họp, nghe phổ biến công việc hôm sau.

Hắn rất hài lòng với việc hình thành thói quen tốt này.

Cây cầu hiện tại đã trở lên hoàn hảo, Chưa có gì cần phải làm thêm nữa.

Nếu cần thiết, hắn nghĩ thứ còn thiếu đấy là xây dựng lối vào phía dưới thành dạng một tháp canh.

Mấy ngày này chưa có cơn mưa lớn nào đổ xuống, nhưng nếu có mưa, việc đốt lửa sẽ là bất khả thi.

Quay ra nhắc nhóm thợ rèn, bộ lạc bây giờ cần chế tạo một lưỡi cưa dài.

Không cần quá lớn nhưng phải dài đủ để xẻ khúc gỗ với đường kính lớn như cây cầu.

Rất nhiều những dụng cụ cần đến cái này.

Khi chưa nghĩ ra những công việc khác. Tạm thời bộ lạc sẽ chuyển sang làm nghề mộc vào thời gian rảnh rỗi.

Hắn cũng muốn từ đây có thể quan sát và tìm ra vài người có năng khiếu làm nghề này.

Phải biết, không phải ai cũng có thể làm nghề mộc được, nó là một nghề cần sự khéo léo và đầu óc chứ không phải kiểu cứ quen tay sẽ thành công.

Muốn chế tạo một vài sản phẩm theo mẫu có sẵn thì dễ, nhưng sau đó phải tự mày mò phát triển tiếp thì chỉ có số ít người phù hợp.

Muốn tìm được nhân tài cho từng nghề. Chỉ có cách thử lần lượt sau đó sàng lọc dần.

Tốn thời một chút, nhưng khởi đầu mà, muốn nhanh chóng cũng không được.

Ngày mai, hắn sẽ hướng dẫn mọi người làm giá để đồ bằng tre trước.

Hắn cũng ngắm được vài ống tre rỗng ruột khá phù hợp để làm thùng đựng nước.

Ưu điểm là thể tích lớn, Đường kính mấy cây to lên đến 0,5 mét và cao hơn 1 mét.

Mỗi khúc có thể làm một cái thùng đựng. Lại khó bị dập vỡ khi đổ giống đồ sứ.

Khuyết điểm là không dùng để chứa đựng nước trong thời gian dài được.

Ai từng ngửi mùi tre ngâm chắc cũng hiểu tại sao. Nước mà ngâm trong ống tre thời gian dài sẽ bốc mùi rất là kinh dị.

Nhưng dùng để đựng nước lúc thịt cá, rửa dọn hang động lại cực kì thích hợp.

Lúc tối hắn cũng đã luộc mấy nồi măng, hiện đang ngâm nước.

Ngày mai hắn sẽ thử chỉ đạo món thịt xào măng, và canh măng cá xem hương vị măng tre ở thế giới này như nào.

Hi vọng cũng sẽ là một món ăn tuyệt vời.

Nhắc thủ lĩnh, bắt đầu từ ngày mai, vào những hôm bộ lạc không đi săn.

Cử ba nhóm mang vũ khí đi thăm dò những vùng xa hơn.

Theo hắn biết, có lẽ từ hằng ngàn năm rồi, bộ lạc chưa từng mở rộng hoặc thám hiểm những vùng đất phía ngoài.

Chỉ di chuyển giữa những bãi hoa quả cố định và hai hướng đi trao đổi phụ nữ.

Ngoài ra, bản đồ của bộ lạc là một khoảng trắng.

Có lẽ, lũ động vật cũng ngầm thừa nhận địa bàn đó là của loài thú hai chân.

Mỗi khi thấy nhóm này xuất hiện, chúng tự giác di chuyển ra chỗ khác.

Một sự ăn ý ngầm kéo dài thành bản năng của từng giống loài sống trong khu vực này.

Bộ lạc cũng không mở rộng lãnh địa của mình vì về cơ bản, nguồn thức ăn cũng không quá thiếu thốn.

Vấn đề trước giờ của bộ lạc chủ yếu là về nguồn thịt mà thôi.

Mà địa bàn của đám thú ăn thịt lại không phải chuyện con người có thể quyết định được.

Bộ lạc có thể an ổn vớt vát ít thịt thỏ và đám côn trùng khổng lồ cũng vì lượng thịt trên người không đủ sức hấp dẫn.

Chứ mà để đám cô hồn đánh chủ ý lên đầu, bộ lạc cũng sẽ không có ngày tốt lành.

Hắn muốn một nhóm chiến sĩ có thể đi xa hơn.

Mục tiêu là thu thập thông tin địa hình, tìm mỏ muối, mỏ kim loại hoặc bất cứ thứ gì nhìn bất thường.

Chỉ cần thu thập hàng mẫu bỏ vào gùi và mang về là được.

Nếu còn mãi trông chờ vào một mẫu 3 phần đất tổ tiên lưu lại.

Rất khó để có thể phát triển một cách nhanh chóng.

Ngày hôm sau. Khi hắn tỉnh dậy, mọi người cũng đã vào việc.

Tiếng chặt cây, tiếng đục gỗ chan chát vọng ra từ trong vòm cầu.

Hắn vẫn đủng đỉnh làm các việc như mỗi sáng.

Vệ sinh cá nhân, tập thể dục buổi sáng, ăn một bữa nhẹ với hoa quả ngọt.

Chẳng phải tốt cho sức khỏe hay khoa học gì. Đơn thuần là hắn thích ăn đồ ngọt.

Một số người đang kì cạch dọn dẹp và chuẩn bị sẵn đồ để nấu bữa trưa.

Kể từ bây giờ, bộ lạc sẽ chuyển sang ăn 2 bữa. Một trưa một tối.

Không phải vì không đủ khả năng ăn 3 bữa.

Mà vì hắn không rõ ràng từ việc ăn một bữa chính chuyển sang ăn 3 bữa chính có gây ảnh hưởng gì đến cơ thể không.

Thay đổi quá bất ngờ có thể sẽ khiến hệ tiêu hóa khó thích nghi gây ra bệnh tật hoặc gì đó.

Để đề phòng, hắn sẽ tăng dần số bữa ăn. Khi nào mọi người quen với việc ăn hai bữa rồi. Sẽ thêm một bữa ăn nhẹ buổi sáng.

Hắn thấy điều đó cũng không phải vấn đề gì. Về cơ bản, ngày 2 bữa là đã ổn rồi.

Tiếp tục cho đám trẻ con học tập ôn luyện tiếng việt.

Hắn viết một loạt các số đếm bằng chữ để cả lớp làm quen, biết cách đọc và đánh vần.

Khi tiếng Việt của nhóm này hòm hòm, hắn sẽ quay lại dạy các kiến thức số học.

Với trí nhớ khá tốt của bộ lạc, có lẽ chỉ nay mai là bắt đầu dạy được rồi.

Tốn một khoảng thời gian ngắn, hắn bắt đầu vào công việc chính.

Hôm nay, hắn cần chỉ cách cho bộ lạc làm giá đựng đồ.

Với kích thước cây tre ở đây, giá đựng đồ chỉ cần làm từ tre là ổn.

Chọn tre đực, loại ruột đặc hoặc phần rỗng nhỏ để làm khung.

Sau đó đục lỗ để khớp lại, rồi chốt cứng bằng mộng.

Nói thì đơn giản vậy, nhưng khi làm cần đo đạc tỉ mỉ để đảm bảo khi lắp lại không bị lệch lạc, xập xệ.

Phải mất hết buổi sáng, cái giá đựng đồ 2 tầng đầu tiên mới được hoàn thành.

Hắn dự định để cái này gần cửa hang cho mọi người cất công cụ khi quay lại nghỉ.

Giá có 4 trụ lớn to như thùng nước, ghép thành hình thang, mặt thẳng dựng vào mép tường.

Các lan được ghép bằng mảnh cây tre cái, mỏng và nhẹ hơn. Nhưng độ chắc chắn là không cần bàn cãi.

Khi cả bộ lạc quay lại ăn trưa, ai cũng hào hứng để đồ đạc lên giá.

Cả mấy cây gậy cũng được xếp lên cẩn thận khiến hắn không biết phải nói gì.

Ý định của hắn chỉ là cho đám công cụ bằng sắt được để một chỗ tránh va quẹt, xảy ra tai nạn đổ máu.

Nhưng thôi, cái gì cũng cất lại là một việc tốt, không sao cả.

Sau bữa trưa, mọi người lại tản đi làm việc, hắn thì tiếp tục đi ngủ.

Cả bộ lạc không ai có thói quen ngủ trưa ngoài hắn.

Mọi người cũng coi đó như một đặc quyền nên không ai nói gì.

Cũng không ai dám bắt chước. Mấy đứa trẻ định đi ngủ thậm chí còn bị lôi dậy oánh cho một trận.

Mọi việc diễn ra trong lúc hắn đã say giấc nồng, nên cũng không hề hay biết.

Có biết thì hắn cũng kệ thôi, cơ thể của hắn cần phải ngủ đủ giấc.

Theo đánh dấu, hắn ước chừng hắn được 9 tháng tuổi rồi.

Đến chiều, kiểm tra qua tiến độ học hành của đám trẻ, hài lòng rời đi.

Hắn lại ra cầu xem nhóm thợ mộc.

Hướng dẫn mọi người chỉ là một phần, hắn đã làm buổi sáng rồi.

Giờ hắn cần quan sát xem ai là người có thiên phú về lĩnh vực này.

Bất kể nam nữ đều được. Nhìn một vài phụ nữ cũng cơ bắp đầy mình.

Hắn chắc mẩm sức mạnh của mấy người này cũng chẳng kém cạnh nhóm bảo kê là mấy.

Dù trước đó lượng thức ăn được cung cấp cũng có phần không bằng.

Mẹ hắn là một ví dụ. Từ ngày mẹ hắn được tăng lượng đồ ăn.

Cơ bắp tay chân cũng phát triển nẩy nở.

Hiện giờ mẹ hắn có thể hai tay hai thùng nước mà vẫn băng băng đi lại bình thường.

Có lẽ có một chút chênh lệch hình thể và sức mạnh giữa nam và nữ.

Nhưng sẽ không nhiều. Phụ nữ ở đây được bảo hộ, làm những việc an toàn hơn vì mục đích sinh đẻ.

Chứ không phải vì nguyên nhân sức mạnh không đủ hoặc nhát gan gì hết.

Nếu phải nói bộ lạc hiện có ai nhát gan nhất, chỉ có thể là hắn chứ không còn ai khác.

Thế rồi, hắn đi lại quan sát mọi người xử lí tre làm một số giá đựng đồ tiếp theo suốt cả buổi chiều.

Hắn cũng nhắm được hai người đàn ông và một người phụ nữ. Nhưng vẫn cần quan sát thêm.

Một ngày chưa nói lên vấn đề gì cả. Hơn nữa, những cái này đều là những kĩ thuật hắn đã hướng dẫn rồi.

Đừng quên, hắn chỉ là một thợ mộc bằng mắt. Tức là hắn từng nhìn thấy những thứ tương tự.

Sau đó nhớ và chỉ lại cho mọi người. Có thể nhiều thứ hắn chỉ chưa chắc đã đúng.

Nếu ai đó có thể thấy và điều chỉnh lại, đấy mới là người hắn cần.

Chỉ trong buổi chiều hắn cũng đã phát hiện được mấy khuyết điểm trong cái giá đầu tiên hắn chỉ cho mọi người.

Hắn sai từ việc ghép khung trước sau đó mới ghép lan cho từng tầng.

Đến việc hắn phải dùng quá nhiều mộng để chốt giữ vì làm sai bước thứ nhất.

Nhưng hắn vẫn chỉ ngồi quan sát mà không chỉ ra.

Hắn đã gợi ý cho mọi người biết, cái giá đầu tiên có nhiều điều chưa ổn.

Ai có thể nghĩ ra cách sửa lại cho chắc chắn và đẹp đẽ hơn sẽ trở thành người chỉ huy nhóm làm gỗ này.

Cho dù thế, nhóm người vẫn lơ ngơ chưa biết sai cái gì ở đâu. Nhìn đẹp vậy rồi mà muốn đẹp hơn thì làm sao làm được.

Hắn cũng không thất vọng. Mọi người mới tiếp xúc với công việc này, sao có thể làm quen nhanh thế được.

Khi mọi người chưa tìm được lỗi sai thì tạm thời làm sẵn các thứ cần thiết.

Quay lại quan sát cái giá đầu tiên, có thể gỡ ra cũng được.

Khi nào phát hiện được thứ có thể cải tiến hãy tiếp tục lắp ghép những giá tiếp theo.

Ngoài ra, hắn còn nặn mô hình cái giường nằm, ghế ngồi, bàn học, bàn ăn.

Sau đó để mọi người tự nghĩ cách tạo ra từng bộ phận để ghép lại sao cho khớp.

Phải nói, vì có thể tìm ra một vài người có tiềm chất thợ cả.

Hắn đã thao nát tâm rồi.

Nhìn đám người vẫn còn bần thần suy nghĩ khi quay trở lại hang động vào bữa tối.

Hắn không khỏi cảm thấy rất vui mừng.

Hắn đảm bảo, không phải vui khi người khác cũng phải đau đầu suy nghĩ như hắn.

Mà hắn vui vì mọi người đã bắt đầu biết phải suy nghĩ để giải quyết vấn đề chứ không chăm chăm hỏi hắn phải làm cái gì và làm như thế nào.

Sau một ngày, nhóm dọn dẹp đã làm sạch một khoảng rộng bằng hai sân bóng lớn trước lối lên xuống.

Dĩ nhiên cũng chỉ là một khoảng trống phía dưới cùng của tán cây rừng.

Phía trên tầm 10 mét vẫn là thiên đường của dây leo , cành cây, tán các loài tầm trung và tả pí lù đủ thứ trên đời.

Nhưng ít nhất khoảng dưới đã trống trải, an toàn, không có hang rết hay rắn nào còn tồn tại.

Tối nay, mọi người đang được thưởng thức đến no món thịt rết.

Có lẽ còn phải ăn tiếp vài hôm nữa mới hết số chiến lợi phẩm này.

Xẻng và quốc chim giúp cho bộ lạc có một ngày bội thu.

Hắn còn nghe nói bộ lạc đào được cả hang rắn, nhưng vì nó chạy quá nhanh và hung hãn.

Nên khi mấy người cầm rìu tiến đến thì nó đã chuồn mất.

Nhìn đến một người chỉ vào đùi mình để miêu tả kích thước con rắn.

Hắn cũng cảm thấy ớn lạnh.

Chuyển từ tiếc nuối sang may mắn là không ai bị thương.

Từ khi đến thế giới này, hắn chưa bao giờ thấy bộ lạc mang về một con mồi là loài rắn.

Có thể cũng vì nguyên nhân bởi kích cỡ quá khổ và độ nguy hiểm lớn khi săn bắt loài này.

Nhìn quanh hang động sau khi ăn.

Hắn bắt đầu nói ra ý tưởng về việc mở rộng hang động tồn tại đã lâu trong đầu hắn.

Dĩ nhiên, không phải mở rộng một cách vô tội vạ như cách bộ lạc làm trước đây.

Hắn muốn dùng đục sắt và búa để đục ra những khoảng nhỏ hình vòm.

Có thể dùng để cất thực phẩm khô, cũng có thể dùng làm phòng nhỏ để ngủ cho từng gia đình hoặc hộ gia đình.

Nhưng sức lao động cần cho công việc này là khá lớn. Nên trước tới giờ hắn chưa từng đề cập.

Hiện tại, bộ lạc đã đi vào ổn định, lại chưa nghĩ ra công việc mới nào cần thiết.

Vì thế, hắn dự định khởi động dự án này. Dĩ nhiên, hắn cũng sẽ tham khảo ý kiến của nhóm thủ lĩnh.

Biết đâu lại có ý tưởng gì hay ho hơn được đưa ra.

Nhưng hắn thấy, bộ lạc ngày càng có nhiều lương thực, công cụ và những đồ cần cất giữ.

Nên việc mở một vài khoang nhỏ là cần thiết, không sớm thì muộn bộ lạc vẫn sẽ phải làm việc này.



Đô thị sinh hoạt nhẹ nhàng, ấm áp, ba ba toàn tài, con gái 7 tuổi thông minh, hiểu chuyện, dễ thương, các mẹ nuôi có năng lương, tất cả có tại

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.