Hồi Kí Hadidu

Chương 51: chương Rin



chương 3: Rin

Hạ Du ngồi trong căn phòng yên tĩnh, trước mặt là một màn hình tràn ngập các email mời hợp tác từ những công ty âm nhạc hàng đầu của Azuris. Từng lời đề nghị đều mang đến cơ hội thay đổi cuộc sống: hợp đồng độc quyền với những con số khổng lồ, cơ hội làm việc cùng các nghệ sĩ nổi tiếng, và sự đảm bảo về danh tiếng.

Nhưng anh không thể chấp nhận bất kỳ lời mời nào.

“Bọn họ sẽ yêu cầu mình giải thích quá trình sản xuất bài hát Victory, bài hát quá mới lạ với thế giới này” Hạ Du nói, ánh mắt trầm ngâm. “Mình không thể tiết lộ rằng phần lớn công việc là nhờ O-Muse, một trí tuệ nhân tạo được tích hợp sẵn trong đầu mình. Điều đó rất có thể sẽ khiến anh bị cắt miếng đặt trên bàn nghiên cứu như tình tiết trong các bộ phim kinh dị”

“Đúng vậy,” O-Muse đồng tình. “Nhưng anh không cần cảm thấy nản lòng. Từ chối những lời mời này không có nghĩa là anh từ bỏ cơ hội phát triển. Anh chỉ đang chọn một con đường khác, một con đường phù hợp hơn với tình trạng hiện tại của anh.”

Sau nhiều giờ suy nghĩ, Hạ Du quyết định trả lời các email:

"Cảm ơn vì sự quan tâm của quý công ty. Tuy nhiên, hiện tại tôi muốn tập trung phát triển các tác phẩm cá nhân và chưa sẵn sàng hợp tác. Hy vọng sẽ có cơ hội làm việc cùng trong tương lai."

Mỗi lần nhấn gửi, anh cảm thấy như đang từ bỏ một cơ hội vàng. Nhưng đồng thời, anh cũng thấy nhẹ nhõm hơn khi không cần đối mặt với áp lực từ những bí mật anh không thể nói.

Sau khi từ chối các công ty, Hạ Du bắt đầu vạch ra kế hoạch phát triển của riêng mình.

“Chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?” O-Muse hỏi.

“Tôi sẽ sản xuất và đăng tải các bài hát lên mạng để kiếm tiền bản quyền và quảng cáo. Nhưng lần này, tôi muốn làm khác đi.” Anh không thể chỉ sản xuất các bài nhạc không lời, anh cần một ca sĩ để hợp tác mặc dù điều này có chút nguy hiểm.

“Anh cần gì để thực hiện kế hoạch này?”

“Tôi cần một giọng hát phù hợp,” Hạ Du đáp. “Victory là một bài nhạc không lời, nhưng những bài hát sắp tới cần có người thể hiện. Nếu tôi có thể tìm được một ca sĩ thực lực, chúng ta có thể tạo ra những tác phẩm tốt hơn và thu hút nhiều khán giả hơn.”

Hạ Du bắt đầu tìm kiếm những ca sĩ tiềm năng trong các nền tảng âm nhạc trực tuyến và các buổi biểu diễn nhỏ tại thành phố. Anh dành hàng giờ xem qua các video của những nghệ sĩ trẻ tự đăng tải, ghi chú lại những giọng hát anh cảm thấy có tiềm năng.

Một buổi tối, anh dừng lại tại một đoạn clip ngắn của một nữ ca sĩ biểu diễn trên sân khấu đường phố. Giọng hát của cô, dù không quá hoàn hảo, nhưng lại có sức truyền cảm mạnh mẽ, từng nốt nhạc vang lên như kể một câu chuyện đầy cảm xúc.

Tên của cô xuất hiện ở góc màn hình: Rin – Ca sĩ tự do tại BogCai.

“Cô ấy có vẻ phù hợp,” Hạ Du nói. “Giọng hát này có thể truyền tải cảm xúc mà tôi muốn đưa vào các bài hát.”

Ngày hôm sau, Hạ Du đến một khu vực biểu diễn đường phố nơi Rin thường hát. Anh đứng trong đám đông, lắng nghe cô biểu diễn. Giọng hát của Rin thực sự có sức hút đặc biệt – mỗi câu hát của cô đều khiến khán giả xung quanh đắm chìm trong cảm xúc.

Khi buổi biểu diễn kết thúc, Hạ Du tiến lại gần.

“Chào cô, Rin. Tôi là Hạ Du,” anh nói, hơi ngập ngừng. “Tôi đã nghe giọng hát của cô, và tôi rất ấn tượng. Cô có quan tâm đến việc hợp tác sản xuất âm nhạc không?”

Rin nhìn anh, ánh mắt có chút đề phòng. “Hạ Du? Một cái tên thật kì lạ” rồi cô giật mình như chợt nhận ra điều gì, giọng có chút lắp bắp “anh là người sáng tác bài Victory, đúng không?”

“Phải,” Hạ Du đáp, khuôn mặt có chút không được tự nhiên, anh vẫn không quá thích ứng khi bị gọi là tác giả của bài Victory.



“Bài hát đó rất tuyệt vời,” Rin hưng phấn nói, nhưng lặp tức mặt cô xịu xuống. “Nhưng tại sao anh lại muốn hợp tác với tôi? Có rất nhiều ca sĩ nổi tiếng hơn mà anh có thể chọn.”

“Bởi vì giọng hát của cô có cảm xúc,” Hạ Du trả lời ngay. “Nó không hoàn hảo, nhưng rất đặc biệt. Tôi tin rằng chúng ta có thể cùng nhau tạo ra những bài hát chạm đến trái tim người nghe.”

Rin trầm ngâm trước lời đề nghị của Hạ Du. Dù bị ấn tượng bởi Victory, cô vẫn tỏ ra thận trọng. Thấy cô không nói gì, Hạ Du ngập ngừng:

“Có lẽ cô cần thêm thời gian để cân nhắc?”

Rin khẽ lắc đầu. “Không. Nếu tôi không thử bây giờ, có thể tôi sẽ bỏ lỡ một cơ hội lớn. Gần đây, các bài hát tôi tự sản xuất không thực sự thành công. Nếu được làm việc cùng anh, có lẽ tôi sẽ tìm thấy hướng đi mới.”

Hạ Du thở phào nhẹ nhõm. “Vậy chúng ta có thể bàn thêm về chi tiết hợp tác ở đâu đó không? Tôi biết gần đây có một quán cà phê khá yên tĩnh.”

Rin đồng ý. Hai người rời khu vực biểu diễn và bước vào một con phố nhỏ, nơi ánh đèn neon hòa quyện với ánh sáng dịu dàng từ các cửa tiệm.

Quán cà phê Aurora nằm nép mình ở góc phố, với những chiếc đèn lồng giấy treo trên trần tạo cảm giác ấm cúng. Không gian bên trong bài trí đơn giản với những bộ bàn ghế gỗ mộc mạc. Khách đến đây phần lớn là những người trẻ yêu nghệ thuật, và trên sân khấu nhỏ ở góc quán, một nghệ sĩ đang chơi đàn guitar, giai điệu du dương làm dịu không khí.

Hạ Du chọn một bàn ở góc khuất để giữ sự riêng tư. Rin ngồi đối diện anh, ánh mắt vẫn giữ chút e dè nhưng xen lẫn sự tò mò.

“Anh muốn chúng ta hợp tác thế nào?” Rin hỏi thẳng.

Hạ Du suy nghĩ một chút trước khi trả lời:

“Cô là người thể hiện bài hát và bỏ tiền ra sản xuất MV, còn tôi sẽ chịu trách nhiệm sáng tác và sản xuất âm nhạc. Nếu bài hát thành công, chúng ta sẽ chia lợi nhuận 50-50 doanh thu phát hành và quảng cáo nhận được từ MV.”

Rin ngạc nhiên. “50-50? Nhưng anh là người sáng tác và sản xuất, phần của anh đáng ra phải nhiều hơn.”

“Tôi còn nhận được tiền bản quyền từ các buổi biểu diễn của cô mà. Tôi tin với giọng hát truyền cảm của cô tác phẩm của chúng ta sẽ thành công rực rỡ. Lúc đó số tiền mà tôi nhận được chắc sẽ rất lớn đây.” Hạ Du đùa vui nói.

“Về bản quyền,” Hạ Du nghiêm túc trở lại. “Tôi sẽ cho cô tác quyền sử dụng bài hát vĩnh viễn. Tôi nghĩ việc này sẽ giúp đảm bảo công bằng cho cả hai bên.”

Cô không thể che giấu sự cảm kích. “Tôi chưa từng làm việc với ai tôn trọng tôi như vậy. Nếu thật sự anh nghĩ như vậy, tôi sẵn lòng hợp tác.”

Cả hai tiếp tục trao đổi thêm về lịch trình làm việc, cách phân chia công việc và mục tiêu dài hạn. Cuối cùng, Hạ Du đưa ra một lời cam kết rõ ràng:

“Tôi biết chúng ta đều đang ở giai đoạn đầu của sự nghiệp. Nhưng tôi tin rằng nếu chúng ta cố gắng hết mình, bài hát này sẽ trở thành một khởi đầu mới cho cả hai.”

Rin mỉm cười, lần đầu tiên ánh mắt cô ánh lên sự tin tưởng hoàn toàn. “Tôi cũng tin vào điều đó. Hãy cùng nhau làm nên điều gì đó thật đặc biệt.”

Họ rời quán cà phê khi trời đã khuya, ánh đèn đường dịu dàng soi sáng con đường phía trước. Với cả Hạ Du và Rin, đêm nay là khởi đầu cho một hành trình đầy thử thách, nhưng cũng đầy hy vọng.

Trở về phòng, tâm trạng của Hạ Du vừa phấn khích vừa lo lắng. Rin có tiềm năng lớn, anh biết rằng việc hợp tác lần này sẽ là bước khởi đầu cho một hành trình đầy thử thách.



“Cô ấy có chất giọng độc đáo,” Hạ Du nói khi ngồi xuống trước màn hình. “Nhưng tôi cần phân tích kỹ hơn để đảm bảo bài hát tiếp theo phù hợp với cô ấy.”

“Đã hiểu,” O-Muse đáp. “Tôi sẽ phân tích đoạn video biểu diễn của Rin mà anh đã xem trước đó. Xin chờ một chút.”

Trên màn hình hiện lên một biểu đồ âm thanh chi tiết. O-Muse giải thích:

Chất giọng: Rin có giọng mezzo-soprano, dải âm thanh phong phú và mạnh mẽ ở quãng trung.

Ưu điểm: Khả năng kiểm soát cảm xúc tốt, giọng hát giàu biểu cảm và dễ chạm đến khán giả.

Nhược điểm: Thiếu kỹ thuật xử lý cao cấp, cần tập trung cải thiện khả năng xử lý các quãng cao để tránh chênh phô.

“Với giọng hát như thế, tôi đề xuất một bài hát ballad hiện đại có cấu trúc đơn giản nhưng giàu cảm xúc,” O-Muse kết luận. “Nó sẽ làm nổi bật ưu điểm của cô ấy và giảm thiểu nhược điểm.”

Hạ Du gật đầu, bắt đầu tìm kiếm các giai điệu phù hợp trong đầu

Hình ảnh các bài hát xuất hiện trên màn hình, từng giai điệu vang lên trong tâm trí Hạ Du. Sau vài phút, một bài hát nổi bật lên – “Đi giữa trời rực rỡ” của ca nhạc sĩ Ngô Lan Hương.

Giai điệu bài hát vang lên, từng nốt nhạc như đánh thức những ký ức trong anh. Bài hát này đã từng rất nổi tiếng ở Trái Đất, với lời ca trong trẻo, tràn đầy cảm xúc, cùng thông điệp về sự tự do và vượt qua mọi khó khăn.

“Đây chính là bài hát,” Hạ Du khẳng định. “Nó có sự cân bằng hoàn hảo giữa nhẹ nhàng và mãnh liệt, sẽ làm nổi bật được giọng hát của Rin.”

Mặc dù bài hát đã rất hoàn hảo, nhưng Hạ Du biết rằng để phù hợp với thị hiếu âm nhạc tại Azuris, anh cần thực hiện một số điều chỉnh.

“Tôi sẽ giúp anh điều chỉnh phần hòa âm và nhạc đệm để phù hợp hơn với thị hiếu ở đây,” O-Muse đề xuất.

Hạ Du gật đầu, bắt đầu làm việc cùng O-Muse.

1. Phần mở đầu:

Anh quyết định thêm vào tiếng piano nhẹ nhàng, mở đầu bài hát bằng một giai điệu mộc mạc để làm nổi bật giọng hát của Rin ngay từ những nốt đầu tiên.

“Phần này cần tạo cảm giác như một tia sáng trong bóng tối,” anh nói.

2. Phần điệp khúc:

O-Muse gợi ý thêm tiếng saxophone và trống nhẹ ở đoạn điệp khúc, tạo cảm giác cao trào và bùng nổ.

Hạ Du yêu cầu giữ lại sự tinh tế, không để các nhạc cụ lấn át giọng hát chính.

3. Phần nhạc nền:



Anh thêm một chút âm thanh điện tử hiện đại vào nhạc nền, để phù hợp với phong cách âm nhạc phổ biến ở Azuris.

O-Muse điều chỉnh tần số và độ vang của nhạc cụ để tạo hiệu ứng âm thanh nổi, giúp bài hát trở nên sống động hơn khi phát trên các hệ thống âm thanh lớn.

Sau vài giờ làm việc không ngừng nghỉ, bản beat nhạc cơ bản đã hoàn thành. Khi tiếng nhạc vang lên trong phòng, Hạ Du nhắm mắt, cảm nhận từng nốt nhạc.

“Phần giai điệu đã rất ổn,” anh nói. “Nhưng chúng ta cần thử nghiệm với giọng hát của Rin để đảm bảo mọi thứ hòa quyện hoàn hảo.”

“Tôi đã lưu lại toàn bộ dữ liệu. Chúng ta có thể bắt đầu thử nghiệm ngay khi Rin sẵn sàng,” O-Muse đáp.

Ngày hôm sau, Hạ Du hẹn Rin đến phòng thu của thành phố để thử nghiệm bài hát. Khi Rin nghe bản nhạc lần đầu, cô không giấu nổi sự xúc động.

“Bài hát này... thực sự rất đẹp,” cô nói, ánh mắt lấp lánh. “Nó như đang kể một câu chuyện mà tôi muốn truyền tải.”

“Vậy thì hãy để cảm xúc dẫn lối cô,” Hạ Du nói. “Hãy hát như thể đây là câu chuyện của chính mình.”

Rin bước vào buồng thu, tai đeo headphone. Tiếng piano vang lên, nhẹ nhàng dẫn dắt, và cô bắt đầu cất giọng.

Ngay từ những câu đầu tiên, giọng hát của Rin đã hòa quyện hoàn hảo với giai điệu. Từng câu hát như chạm đến trái tim người nghe, mang lại cảm giác vừa ấm áp vừa mạnh mẽ.

Khi đến đoạn điệp khúc, tiếng violin và trống hòa vào, nâng giọng hát của cô lên một tầm cao mới. Rin thả hết cảm xúc vào bài hát, từng nốt nhạc như bùng nổ trong không gian.

Khi bài hát kết thúc, căn phòng rơi vào im lặng trong vài giây. Max là người phá vỡ sự im lặng đầu tiên.

“Tuyệt vời,” anh nói. “Đây chắc chắn sẽ là một hit lớn.”

Rin bước ra khỏi buồng thu, khuôn mặt rạng rỡ. “Tôi chưa từng cảm thấy mình được thể hiện cảm xúc mạnh mẽ đến thế. Cảm ơn anh, Hạ Du.”

“Không, chính cô đã mang bài hát này đến cuộc sống,” Hạ Du đáp, mỉm cười.

Sau buổi thử nghiệm thành công, Hạ Du và Rin bắt đầu lên kế hoạch quay MV cho bài hát. Họ quyết định giữ nguyên ý tưởng ban đầu: tập trung vào cảm xúc và sự chân thực.

Các cảnh quay sẽ được thực hiện ở những địa điểm gần gũi:

Một con phố nhỏ với ánh đèn vàng dịu dàng.

Một công viên yên bình với ánh nắng xuyên qua kẽ lá.

Một ngọn đồi cao, nơi Rin đứng giữa bầu trời rộng lớn, cất cao giọng hát như muốn chạm đến những vì sao.

Hạ Du đảm nhận vai trò đạo diễn, trong khi Max hỗ trợ kỹ thuật quay phim và âm thanh.

Rin đặt cốc cà phê xuống, hỏi thêm: “Vậy còn MV? Anh định làm thế nào để sản xuất khi chúng ta không có nhiều nguồn lực?”

“Chúng ta sẽ làm mọi thứ thật tối giản,” Hạ Du đáp. “Tôi đã có vài ý tưởng. Tôi muốn tập trung vào cảm xúc hơn là kỹ xảo. Ví dụ, MV có thể quay ở những nơi gần gũi như phố nhỏ, công viên hoặc những địa điểm mang tính biểu tượng của BogCai. Mỗi cảnh quay sẽ kể câu chuyện về hành trình tìm kiếm hy vọng và ánh sáng.”

Rin gật đầu, ánh mắt dần sáng lên. “Tôi nghĩ ý tưởng đó rất hay. Tôi luôn tin rằng khán giả sẽ bị cuốn hút bởi cảm xúc thật sự, hơn là những thứ hào nhoáng.”

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.