Phong gà đợi Bạch đi rồi mới dám mở miệng hỏi Nhiên.
- Đại nhân ,người mà ngài nói đến là ai ,có ảnh hưởng gì tới chuyện này.
Nhiên thở dài ,nhớ lại mấy lời mà Bạch dặn dò,nó nói ma vương không mạnh ,nhưng Bạch lại cảm nhận được thứ
tà ác hơn ,dù sao qua ngần ấy năm ma vương muốn hồi sinh và lấy lại sức mạnh như xưa là điều rất khó.
Bạch nói với cậu ,giao lộ ở âm dương gian có thể bị nứt ra nếu thứ đó xuất hiện ,nó không hẳn là yêu quái cũng chẳng phải là ma ,chỉ là thứ tích tụ từ cảm xúc tiêu cực của con người mà thành ,nên rất khó phân biệt nó là ai và đang ở đâu ,cũng giống như nguyên khai ,thập đại trưởng lão cũng đã rất khó khăn để giết chết thứ như vậy ,ma vương cũng chỉ là một tàn hồn nhỏ nhoi còn sót lại mà thôi.
Khi nghe đên khúc này Nhiên khá sững sờ ,thật sự rất khó tin ,nhưng Bạch không tu hành theo chính đạo mà là ngược lại ,nên mấy năng lượng tàn ác này nó hiểu hơn ai hết .
Bạch nói chỉ cần thứ đó chưa đến mức tụ hình ,nó có thể xử được ,nếu để quá muộn e rằng sẻ vượt quá tầm kiểm soát ,không làm gì được nữa .
Mà thứ đó lại rất thích ăn hồn của các thiếu nữ có mệnh cách đặc biệt ,nên có thể không bao lâu nữa cũng sẻ đến
tìm Hà ,rắc rối to đùng sẻ tự mình tìm tới thôi.
- Không có gì đâu.
Nhiên trả lời qua loa với Phong gà ,hết chuyện này tới chuyện khác đúng là rất mệt mỏi.
Trưa hôm sau.
Hà vẫn đi theo Nhiên đến trường để lấy tài liệu về tham khảo ,còn cậu mắc hội họp gì đó ,cô cũng chả biết ,thấy mấy bài toán quá hay, cô đi trên hành lang mà cứ dúi mắt vào đó ,không để ý tới xung quanh.
Đến một cái ghế đá ,cô tự nhiên ngồi xuống lấy viết ta làm thử ,sẵn đợi cậu về luôn ,đang suy nghĩ muốn banh óc thì thấy có ai đó đặt chai nước xuống chổ cô đang ngồi ,khó hiểu ngước mắt lên thì thấy người hôm bửa ở quán trà sữa
- Ai đây
Cô đúng là có trí nhớ tốt ,nhưng nhận mặt người thì rất kém ,nếu nói tên này ,là Dương như Nhiên nói thì đúng là có hơi khác .
Hắn ta hơi đơ ra khi nghe cô nói ,nhưng lấy lại vẻ bình thường nhanh chóng ,cười vui vẻ trả lời .
Là tui đây mà ,bà quên rồi hả ,Dương cháu nội ông ba xóm trên.À.Cô lại cúi đầu giải bài tiếp ,lơ luôn người trước mặt ,muốn ngồi thì cứ ngồi ,đừng làm phiền người khác làm bài tập.
Dương miệng méo xẹo ,khá quê trước phản ứng của Hà ,cô vẫn như lúc trước ,khó ở cực kì.
- Bà không muốn biết sao tui ở đây hả.
Cố gắng vớt vát lại sỉ diện ,có thể đây là lần đầu có cô gái không nhìn mặt Dương mà nói chuyện thế này.
Cô không ngẩn mặt lên ,chỉ cúi đầu viết nhưng vẫn lịch sự trả lời.
- Thì kệ ông ,có liên quan gì tới tui đâu ,có đoàn tham quan cho học sinh mới sắp vào trường đang ở đây mà ,ông chắc là học sinh chuyển trường .
Đúng là vậy thật ,Dương và Tuấn được gia đình chuyển về đây học tập ,chỉ là không ngờ Tuấn có nói với hắn ,là có vài người bạn cũng học ở trường này ,trong đó có Hà nên hắn mới tò mò tìm hiểu.
- Sao hôm nay bà tới đây.
Dương đành lãng qua chuyện khác chữa quê.
- Theo bạn vào đây lấy bài tập ,đang đợi bạn về.
Hà vẫn làm chuyện của mình ,mặc kệ Dương đang ngồi đó.
Dương có hơi khó chịu ,không phải Tuấn nói Nhiên bây giờ khác trước rất nhiều ,hắn cũng chẳng muốn dây dưa với cô ở đây ,vì lúc trước Dương luôn thích so kè ,nên mới coi Nhiên là đối thủ.
Thêm việc ,Vy nói Nhiên rất thích Hà ,nên hắn mới muốn xem thử người trong lòng cậu ,có thay đổi gì hơn xưa không ,vẫn vậy thôi ,cái tính ăn nói chuyện cộc lóc của Hà vẫn còn ,không miếng duyên nào.
Không biết nói gì nữa ,rất may là Nhiên từ sau xuất hiện gọi cô.
- Về thôi ,Hà ơi.
Nghe tiếng Nhiên ,Hà dẹp sách vào cặp ,bơ nhẹ luôn Dương ,đi thẳng về phía cậu .
Nhiên mới đầu thấy Dương ngồi đối diện Hà thì khá ngạc nhiên ,nhưng nhìn bộ đồng phục ,nên cũng hiểu là học sinh chuyển trường ,nhưng không khí hai người đâu giống như bạn cũ gặp lại ,cậu không bước tới mà chỉ gọi cô từ xa.
Mà người bất ngờ nhất lúc này không ai khác Dương ,tới mức nhìn còn chả chớp mắt nữa mà ,hắn không ngờ
Nhiên lại thay đổi nhiều đến thế ,vượt xa cả Tuấn ,khuôn mặt lẫn chiều cao đều rất nổi trội ,khác khi xưa quá nhiều.
Nhiên chạm mắt với Dương chào nhẹ cái ,rồi quay lưng sải bước theo Hà ,trên đường đi ra nhà xe ,cô càu nhàu.
- Thằng đó nó có bị gì không ,hỏi sau tui ở đây mới ghê chứ ,tui hỏi ngược lại nó mới đúng .
Nhiên trên tay cũng ôm một xấp tài liệu ,nghe cô nói thì khá tò mò.
- Tui thấy nó ngồi với bà ,tưởng đang nói chuyện vui lắm.
Hà liếc Nhiên tới cháy mặt ,bực dọc trả lời.
- Vui cái con khỉ ,tự dưng xuất hiện rồi hỏi mấy chuyện tào lao ,xàm xí hết sức .
Cô vẫn nói miết trên đường về nhà ,Nhiên mới phát hiện ra cô đúng là không ưa gì Dương hết ,vậy tại sao lần đó lại xảy ra việc kia nhỉ.
Với cái nắng trưa cùng cái bụng đói ,Hà rủ Nhiên ghé vào quán bún bò làm một tô ,cậu tất nhiên là đồng ý ,nói làm nhẹ vậy thôi chứ hai người sức ăn rất mạnh ,nên đang đẩy tới tô thứ hai ,cô đang tắm tắc trong lòng về tài nấu nướng của chủ quán ,thì có chuyện không ngờ tới xảy ra.
Hà khểu Nhiên chỉ vào người đàn ông đứng bên kia đường.
- Đó là dượng út của tui mà ,sao giờ này ổng ở đây ta.
Nhiên đang nhai miếng chả ,nhưng vẫn ngước lên nhìn theo hướng tay cô chỉ.
- Chắc đi ăn trưa thôi bà ơi.
Cảnh tượng tiếp theo làm hai người câm nín ,người đàn ông kia đang ôm eo một người phụ nữ khác đi vào khách sạn đầy tình tứ.
- Trong khách sạn có bán đồ ăn trưa hả.
Cô nhấn nút dừng quay lại ,bỏ lại điện thoại vào túi ,nói giọng đầy mỉm mai.
Nhiên sặc nước ,miễn cưỡng trả lời cô.
- Bà muốn nghe lời thật lòng không.
Cô xua tay ,tiếp tục việc ăn của mình.
Hèn gì ,dạo này thấy dì út tui buồn thiu ,đi khám bầu cũng có một mình ,hóa ra thằng cha đó ngoại tình.Rồi bà có tính nói cho dì bà nghe không.Cái này cậu hỏi thật ,nhưng mà nhìn cảnh lúc nảy ai cũng biết chuyện gì xảy ra .
Xử hết hai tô ,Hà tính tiền xong mới đáp.
- Không ,tự để dì tui biết sẻ hay hơn ,lỡ bả mê muội không tin lời tui thì sao ,thằng cha đó là người mà dì tui yêu suốt thời đi học mà ,cháu chắt như tui nghĩa lý gì.
Tính ra cô cũng biết suy nghĩ đấy ,rồi hai người chạy xe về nhà mình .
Cô để cặp trên bàn ,lấy nước trong tủ lạnh nốc hết cả chai mới dừng lại thở mạnh ,tâm trạng đúng là bực mình quá .
Mẹ đang ngồi cộng sổ sách ở quán ,lâu lâu có người tới mua đồ ,bà sẻ đứng ra bán ,thật ra mẹ Hà là con một của ông bà ngoại ,người dì út mà Hà hay gọi là con của em bà ngoại mà thôi.
Do mẹ và dì út khá thân thiết ,nên Hà mới hay tới nhà dì ấy chơi ,mối tình của dì út theo như Hà biết thật sự rất suôn sẻ từ trước tới giờ ,chưa từng có trở ngại nào ,hai bên gia đình đều chấp thuận ,kinh tế lại dư dã ,nên không có lo về cơm áo gạo tiền.
Ai nhìn vào cũng khen lấy khen để ,đúng là xứng đôi vừa lứa ,chồng lại yêu thương hết mực ,chăm lo từng chút thật hết nước chấm.
Hà cũng được mẹ dẫn đi dự đám cưới dì ấy hai năm trước ,lúc đó cô chủ yếu đi ăn thôi ,có quan trọng gì nhìn cô dâu chú rể đâu ,mẹ cô thì vui mừng đầy xúc động .
Nhìn mẹ ngồi đó ,Hà nghĩ có nên nói cho bà biết chuyện dì út hay không ,đang ngồi ngó trời đất thì thấy tin nhắn
Ý gửi đến ,ngày mai đại tiểu thư này bay rồi ,bảo cô đến tiễn ,cô đồng ý ,dù gì cũng rảnh rỗi mà.
Chiều nay ,cô không đưa Triết đi học nữa, mà bận chở cám cho mẹ ,định bụng chở xong thì về nhà luôn ,thì bắt gặp cảnh thằng em mình đang trốn học ,hít thật sâu để bình tĩnh ,hôm nay đúng là có nhiều điều thú vị.
Tắt máy xe ,cô hiên ngang đứng trước mặt Triết ,dùng ánh mắt lạnh lùng quét qua nó một lượt.
Chưa để Hà liên tiếng ,Triết đã mếu máo cầu xin.
- Chị hai ơi ,không phải em trốn học đâu ,mà có đứa nó hâm dọa em ,đòi đánh em trên đường đi á ,em sợ nên mới nghí học.
Đứa nào láo toét ,dám động vào em cô.
- Là đứa nào ,tao đi mắng vốn ba mẹ nó
Triết nghe cô nói càng sợ hơn ,nắm lấy cánh tay cô van này.
Chị ơi ,chị mà làm vậy chắc tụi nó đánh em còn nặng hơn á .Lên xe ,tao chở đi học .Hà không có kiên nhẫn mấy ,tính khí càng lúc nóng nảy ,trước tiên cô sẻ chở Triết đi học trước ,rồi tính với đám kia sau.
Triết ngơ ngác nhìn cô ,nhưng vẫn trèo lên xe để cô chở đi học ,cu cậu rất ngưỡng mộ chị mình những lúc thế này ,nó không giống Hà ,đánh nhau toàn thua thôi ,còn bị đánh rất nhiều ,nhưng nếu là Hà thì kết quả sẻ khác .
Trên đường đi đến nhà cô giáo học thêm ,Hà quan sát xung quanh ,quả nhiên có mấy đứa ranh con hổ báu ,đang đứng dọc đường ,cô tặc lưỡi ,có nhiêu đây thôi mà Triết không làm gì được ,ở tuổi nó ,cô đã bá đạo cở nào ,không có đứa nào dám chọc tới cô cả
Nhứt đầu thật ,phải giải quyết chuyện này sau đây ,Triết chứ không phải cô ,nó không giống cô là chuyện thường tình ,mà thằng cầm đầu đám này là con ai .
Cô ngồi đó đợi Triết học xong thì rước về luôn ,mấy đứa nhóc kia thấy có phụ huynh thì không dám làm gì ,cứ liếc cô vài lần ,thế là cô làm mặt quỷ hù lại bọn chúng ,làm mấy đứa trẻ sợ té khói chạy như gặp ma.
Chở Triết về nhà ,Hà ngồi thẩn thờ suy nghĩ ,làm cách nào để giúp thằng em mình ,thấy nó đứng trong bếp đang làm đồ ăn ,cô nói vọng vào trong.
- Mấy đứa hồi nảy bắt nạt mầy á hả ,biết thằng cầm đầu là con ai không.
Triết đang xắt bó rau ,tay chợt khựng lại e dè đáp.
Tui nói ra ,bà đừng làm rùm beng lên nha.Biết rồi.Sao cái gì nó cũng sợ thế ,Hà có ăn thịt được người ta đâu.
- Là thằng Hậu xóm trên .
Hà đầy khó chịu ,cô đứng lên bước vào trong ,ngồi xuống bàn cạnh bếp cô hỏi dò.
- Mầy với nó có chuyện gì xảy ra ,sao nó lại nhằm vào mầy mà kiểm chuyện ,có lữa mới có khói chứ.
Nói tới đây Triết có do dự ,nhưng vẫn kể Hà nghe.
- Chắc là lúc chưa nghỉ hè ,hôm đó tui thấy tụi thằng Hậu đang đánh một đứa lớp dưới ,máu anh hùng nối lên ,tui bay vào cứu thằng đó ra ,còn nói lý với bọn kia ,ai ngờ không cứu được ,còn bị đánh chung ,chắc tụi nó ghim tui tới nay.
Hà cạn lời ,bày đặt làm anh hùng rơm làm gì ,ngay cả cô còn không lo mấy việc bao đồng như thế ,có những chuyện dù muốn nhưng chưa chắc mình làm được ,mà em cô lại có lòng tốt ,cô cũng không thể nói thẳng ra là nó ngu quá ,thân mình còn lo chưa xong ,lại quan tâm tới kẻ khác.
- Ngày mai tao đi đăng ký cho mầy học võ ,lỡ có bị đánh còn có thể phản kháng lại ,mà thôi ,mầy cứ bỏ chạy trước ,nếu tụi kia làm quá tao sẻ đích thân tới từng nhà hỏi thăm ba mẹ nó.
Đây là cách tốt nhất hiện tại rồi ,Triết nghe theo cô nên cũng gật đầu đồng ý .
Trong một căn biệt thự sang trọng ,dì út của Hà có tên là Liên đang coi lại mấy tờ giấy khám thai ,vì ngày mai Liên phải đi tái khám lại ,bé con trong bụng không ngoan chút nào ,làm người mới làm mẹ như Liên rất mệt mỏi.
Nhưng niềm hạnh phúc lớn nhất trong đời dì là có một người chồng thương yêu mình hết mực ,lo lắng cho dì từng chút ,không để dì chịu thiệt thứ gì.
Rồi Liên tự nhiên nở nụ cười đầy chế giễu ,mấy cái đó chỉ là hồi xưa thôi ,linh cảm của người vợ thường rất chuẩn xác ,dì biết từ lâu ,người chồng kia đã ngoại tình sau lưng mình.
Liên đứng dậy ,bước vào một căn phòng rất kỳ lạ ,xung quanh dán đầy bùa chú ,ở chính giữa còn có một cái bàn thờ ,dì thờ ai ở đây ,chắc chắn không phải là người nhà rồi ,Liên chấp tay khấn vái trước bước tượng quỷ dị đó ,nổi uất hận trong lòng tràn dâng như thác đỗ ,dì muốn giết chết hết đám phụ tình đó ,đúng là khốn nạn ,dám lừa dì trong thời gian qua sao.
Liên là người có tính cách khá cổ quái ,đồ của dì xài phải toàn là đồ mới ,dù sao gia đình rất khá giả ,dì được chiều chuộng như một nàng công chúa thực thụ ,nên rất ghét người khác chạm vào đồ của mình.
Đồ nào của dì chắc chắn không để kẻ nào cướp được ,từ nhỏ nếu đồ chơi nào chán rồi ,dì sẻ đập bể nó chứ không cho ai hết ,không biết nên nói đây là ích kỉ hay là cực đoan ,mà người chồng dì tin tưởng nhất đã bị vấy bẩn rồi .
Nên dì sẻ phá hủy nó một cách thật tàn nhẫn ,còn con ả không biết điều dám chen chân vào cuộc hôn nhân này ,dì sẻ đại phát từ bi cho ả một cơ hội vậy .
Xoa xoa cái bụng hơi nhô lên của mình ,dì bước ra khỏi phòng ,kéo nhẹ cái tủ che khuất cửa lại ,lấy điện thoại dì gọi cho mẹ của cô ,hỏi ngày mai Hà có rảnh không cùng dì đi tái khám ,mẹ cô tất nhiên là đồng ý rồi ,hai chị em còn thân hơn cả ruột thịt thì làm sau mà từ chối.
Liên thích người tháo vát trong công việc ,mà Hà là người rất nhanh nhẹn ,đủ tin tưởng để dì cho đi cùng ,nhìn mấy tấm hình từ thám tử gửi tới ,Liên nhíu chặt mày ,đập mạnh điện thoại trên tay xuống đất ,khiến nó vỡ nát .
Bịch.
Phong gà bay lên bàn ,nằm trên đó chán nản nói chuyện với Nhiên.
Đại Nhân ,ngài đang làm gì vậy.Làm bài tập hè.Nhiên vẫn cấm cúi làm bài ,không nhìn Phong gà lần nào.
Nó trố mắt nhìn mấy thứ trên sách ,tới hoa mắt chóng mặt vẫn không hiểu được thứ gì.
- Hôm nay ,Hà không đến kiếm ngài sao.
Cậu dừng bút ,ngước mắt lên nhìn nó.
- Cô ấy cũng đang làm bài tập ,bọn ta đều là học sinh ,không nên quá gần gủi ,ngươi hiểu không.
Phong gà gật đầu .Cậu tiện thể nói tiếp.
- À ,sau lúc đó ngươi lại ra tay giết chết luôn bà cô Tâm vậy ,không phải hai ngươi có quan hệ rất tốt mà.
Nhìn thấy nụ cười trào phúng trên môi Nhiên ,Phong có chút chột dạ quay đầu sang hướng khác.
Làm sao ngài biết.Mùi hương trên người ngươi y hệt như của Tâm ,ta thật thắc mắc ,ngươi sau có thể ra tay tuyệt tình như vậy được.Cậu ngã người về sau ghế đầy thoải mái ,tay xoay bút điêu luyện ,thư thả mà nghe Phong trả lời.
- Là cô ta lừa dối tui ,lợi dụng tình cảm chân thành của tui để thực hiện mấy việc hại người ,còn đẩy tui sang cho ma vương điều khiến ,như thế không đủ à.
Giọng nói của Phong chứa đầy vẻ phẫn nộ ,không còn vẻ dịu dàng lúc thường ngay.
Nhiên đưa mắt nhìn nó hơi suy tư.
- Vậy tại sao ,ngươi lại giúp Hà ,ngươi không phải dạng thấy mới quên cũ ,đừng nói dối ta bằng mấy lời sáo rỗng ngươi dùng lên người Tâm.
Nó cúi đầu suy nghĩ gì đó ,rồi trả lời cậu.
- Thế ngài có tin vào duyên phận không .
Thấy Nhiên gật đầu ,Phong gà nói tiếp.
- Chắc là khoảng vài năm trước ,cô họ tui không biết làm sao mà đến nơi này ,còn lạc trong bầy gà ở nhà mẹ của
Hà ,vốn đã bị hao tổn yêu lực ,nên cô tui không thể về nhà được ,mà phải ở lại trại gà đó ,lúc đó cô họ đã có mang ,nên trốn vào một góc không ai thấy mà đẻ trứng ,cô họ không muốn con mình bị bắt đi nên đã dùng hết lượng yêu khí ít ỏi còn lại ,báo mộng cho mẹ Hà biết.
Nhiên tự rót cho mình ly nước ,rồi tiếp tục nghe tiếp câu chuyện.
- Bà ấy đúng là người phụ nữ hiền từ ,đã hứa sẻ để yên cho cô họ tui sinh nở ,ngoài mặc bà không có biểu hiện gì lạ ,nhưng thấy cô họ nằm ấp trứng như trong mơ thì có hơi giật mình ,nhưng vẫn để đồ ăn thức uống cho cô ,đến khi cô tui hồi phục rồi dắt con mình về nhà thì có nói lại cho tui biết ,cô họ vì báu ơn đã giúp trại gà nhà Hà ngày càng phát đạt ,tui sao này khi gặp lại mẹ Hà thì mới nhớ ra chuyện này .
Nghe xong thì Nhiên gật gù ,không ngờ còn có mối duyên phận này.
Vì thế ,ngươi mới giúp con của bà ấy.Ừ ,mặc dù bà hay thắc mắc sao tui có thể mập như thế này ,nhưng vẫn cho tui ăn đầy đủ ,không nên nói là phân biệt với mấy con gà bình thường khác ,vì chúng sinh trên đời này được tạo ra đều có vai trò riêng của mình ,không nên áp đặt lý lẽ chính mình lên người khác.Nói hay đấy ,nhưng thực tế bỏ xa ,cậu biết lý do cũng không nói gì nữa ,mà làm bài tập tiếp ,Phong hơi khó hiểu nhìn Nhiên ,sao không hỏi nữa mà lại im lặng rồi ,nó còn muốn kể cậu nghe nữa mà.
Hè tới ,đặc sản buổi chiều chính là đi thả diều ,Hà từng vì mãi mê nhìn diều mà té ruộng hết mấy lần ,nhưng đam mê thì không thể nào bỏ được .
Triết được cái việc nào ra việc đó ,chơi thì chơi ,mai mới tính tiếp ,nó thả diều hay hơn cô nhiều ,nên cô chỉ ngồi coi thôi ,mẹ có nói với cô mai phải đi theo dì út đi khám bầu ,nên phải giữ sức.
Từ lúc giúp Trung đi câu giờ bà chị Thủy kia ,cô cũng được một khoảng ,phải nói ông anh kia thật sự rất hào phóng ,nghĩ tới mới nhớ ,Trung có thiếu gì cách để xử Thủy nhỉ ,tại sao lại bắt cô câu giờ làm gì cho mệt.
Nghĩ kĩ lại xem ,đúng rồi là Hạnh ,Trung không muốn Hạnh thấy cảnh anh mình mây mưa với Chuẩn ,nên mới để cô bày trò ,có thế đó là điều mà anh ta muốn bạn mình có thế an tâm mà yên nghỉ ,không quá quan tâm tới
Hạnh ,nhưng vẫn nhờ người khác để ý tới chị ấy.
Trung từng nói với cô ,anh ta chỉ coi Hạnh như em gái ,chắc là không muốn để chị ấy hiểu lầm đây mà ,sao mà chuyện gia đình này còn nhứt óc hơn mấy bộ phim trên ti vi nữa.
Đang ngồi ngó nghiên trời đất ,thì cô thấy Vy đang bước đến đây ,oan gia ngỏ hẹp mà ,cô chẳng buồn nhìn lấy điện thoại ra chơi.
Để không phải tốn nước miếng cho kẻ khùng ,cô đứng lên đi về nhà ,từ lúc Vy quen Tuấn ,hai đứa luôn làm trò trên diễn đàn hội học sinh ,cô không rảnh để chúc mừng bọn họ đâu.
Đang đi Hà lại vô tình đụng mạnh vào ai đó ,điện thoại bay lên ,cô nghĩ tiêu rồi ,kiểu gì cũng phải mua điện thoại mới ,vậy mà người kia lại đá nhẹ lên một cái ,điện thoại đáng thương của cô lại được cứu.
Hà há hốc kinh ngạc cảnh trước mắt ,ảo banh chảo thể này ,định cảm ơn thì thấy kẻ không muốn gặp đứng trước mặt ,là Dương ,sao hắn ở đây.
Điện thoại bà nè.Cảm ơn.Định đánh bài chuồn ,thì hắn ngăn cô lại .
- Cảm ơn khơi khơi ,vậy thôi à
Lấy lại bình tĩnh ,Hà cười tươi trả lời ,dù gì cũng là cô đụng người ta trước.
- Thế ông muốn sao .
Vậy mà từ sau lưng cô lại nghe thấy tiếng của Vy nói lên.
- Là Dương hả ,trùng hợp quá ha ,bạn cũ lâu ngày không gặp hay đi thêm tới quán trà sữa kia ôn lại chuyện cũ đi ,cả Hà nữa.
Ha ,cô ta giả vờ hay thật ,trùng hợp cái quái gì ,còn nữa Hà đâu có chơi chung với mấy người này ,và cũng chẳng thích uống trà sữa ,biết vậy nảy ở nhà luôn rồi.
Không biết cô có nhìn lầm không ,ánh mắt của Dương lại trở nên xảo trá ,làm cô nổi hết da gà.
Dương cười hiền hòa với Vy xong ,lại quay sang nói với Hà.
- Bà mời tui uống nước ,coi như là cảm ơn được không .
Hà bị kẹt vào thế khó ,nên đành đồng ý ,phiền phứt quá.
Định bụng ráng ngồi chừng mười lăm phút rồi kiếm cớ đi về ,ai ngờ hai người trước mặt kẻ tung người hứng ,nói xấu Nhiên trước mặt cô.
- Hà ,bà còn chơi chung với thằng Nhiên không ,cái thằng lùn lùn ,xấu xấu đó.
Hà vẫn bấm điện thoại ,nghe tới bực cả mình ,nhưng nhẫn nhịn.
- Còn ,giờ nó cao hơn ông nhiều , đẹp trai như hoàng tử trong cổ tích bước ra .
Cái này là cô chém gió thêm thôi ,chủ yếu cho hai người kia tức chơi ,nhưng cơ thể cậu thì đúng là rất đẹp ,cái đó thì cô được tận mắt chiêm ngưỡng rồi.
Mặt Dương đen lại ,hắn không ngờ Hà lại đi so sánh với mình .Vy cũng chả khá khẳm hơn ,nghe cô khen
Nhiên ,mắt cô ta trào ra sự ghen ghét rõ ràng.
- Nhưng sao lúc trước bà ghét nó lắm mà ,mới đi chung với tui đó ,bà quên rồi hả.
Nghe tới đây ,cô ngước mắt lên nhìn thẳng vào Dương.
- Chắc ông nghe con nhỏ này nói hả .
Cô đưa tay chỉ qua Vy ,làm mặt cô ta xám ngắt.
- Chứ không phải hả.
Dương gật gật.
- Tất nhiên là không ,lúc đó chính nó nói với tui là ông bị đứa nào lớp trên đánh ,kêu tui đi với ông vài bữa để cho tụi kia sợ ,phải không.
Hà đưa mắt sang Vy ,bắt cô ta phải giải thích.
Vẻ lo sợ của Vy làm cô buồn cười ,bày ra trò này chi ,rồi bị cô phản ngược lại.
- Chắc...chắc là chuyện xảy ra lâu quá ,nên tui quên.
Dương hơi khó chịu nhìn Vy, sao lúc đầu cô ta và Tuấn nói khác mà ,bọn họ nói Hà vẫn là đứa thô lỗ ,xấu xí ,còn cho người đánh Vy trong trường ,còn cướp luôn tên Nhiên kia từ tay Vy nữa ,hắn nghe mà phát rồ ,mới có mấy cảnh xấu hổ này xảy ra
- Thế còn thằng Nhiên ,nó cũng thích bà hả ,nghe nói lúc đầu nó quen Vy mà.
Hà ho sặc sụa ,bất ngờ vì độ thẳng thắng của Dương ,Vy chọn hắn ta kiếm chuyện với cô chắc là không ngờ tới chuyện này.
Mặt cô ta xanh lè đầy bối rối ,không biết là đang nghĩ gì.
Hà vuốt ngực ,thở ra trả lời Dương.
- Kết bạn đi ,tui gửi cái này qua cho ông coi là hiểu liền .
Đợi vài phút ,Hà nói tiếp
- Tui nghĩ ,ông đừng tin lời ai hết ,chuyển đến trường mới rồi nên đừng quan tâm tới mấy chuyện cũ nữa ,tui về trước.
Bước ra khỏi quán Hà cười như điên ,chắc lâu nay cô coi Vy quá thông minh rồi ,điện thoại cô vẫn kết nối cuộc gọi bên Zalo đến cho Nhiên.
- Ông sợ chưa ,tính ra con Vy nó vẫn còn vương vấn ông lắm ,không buông tha cho tui chút nào.
Ở đầu dây bên kia ,Nhiên nói bằng giọng giận hờn.
- Đừng nói bậy ,trước giờ tui hoàn toàn trong sạch.
Vừa đi ,Hà không đùa cợt nữa ,mà nói với Nhiên rất nghiêm túc.
- Ông hiểu rồi chứ ,lúc đó tui tin lời con Vy nên mới đi chung với thằng Dương thôi ,còn chuyện mà ông nghe tui thừa nhận với bạn bè ,là với ông chứ không phải là ai khác.
Tại nhà Nhiên ,cậu đang ngồi nghe điện thoại của cô ,khi nghe đến đoạn này ,mặt cậu đỏ tới tận mang tai ,Phong gà nằm kế bên ,cũng giật mình khi thấy cậu đổi màu như thế .
- Thật..thật hả ,tui nghe bà nói sau này sẻ lấy ai đó làm chồng ,làm bạn bè câm nín luôn .
Nhiên đang chờ ,Hà sẻ nói câu mà cậu muốn nghe nhất trên đời ,Phong gà cũng xích gần lại nghe lén ,vì nó tò mò muốn chết .
Bên kia Hà suy nghĩ ,nhớ về câu nói lúc đó ,cô dừng lại nhìn vào mấy bông hoa ven đường.
- À ,nguyên văn nó như này ,mấy đứa kia chọc tui ,nói ông lùn này lùn nọ ,sau này sẻ không có vợ ,nói tui đừng có chơi với ông nữa ,tui mới bực mình ,đứng lên tuyên bố, sau này dù ông có lùn có xấu tui cũng sẻ lấy ông về làm chồng ,đứa nào mà mở miệng ra chọc nữa ,tui sẻ vả hết từng đứa một ,là vậy á.
Mấy phút trôi qua cô vẫn không nghe cậu trả lời ,thì thắc mắc.
- Đâu rồi ,tui nói gì sai hả ,sao im ru.
Nhiên lấy tay che mặt đầy hạnh phúc ,hồi nảy có ghi âm lại chưa nhỉ ,lỡ sao này cô quên còn có cái làm bằng chứng ,cố gắng trấn tĩnh để không bị cô đánh giá ,cậu mới đáp.
- Không...không sai ,hóa ra là tui không nghe hết ,bà...bà nhớ giữ lời... đừng quên .
Cô khó hiểu ,sao mà quên được ,mà giọng Nhiên cứ kì kì ,nói thêm mấy câu ,rồi cô tắc máy ,Hà không có cảm xúc dạt dào như cậu ,nhưng cô có hành động làm cậu vững tâm .
Mấy lần nhìn Nhiên vì cô mà thừa sống thiếu chết ,cô lại đau lòng vô cùng ,không nghĩ nhiều tới mức sau này ,nhưng hiện tại mạng cô lại nối với cậu ,phải nên trân trọng người trước mắt
Phong gà bên kia ,hò hét vào tai Nhiên ," Đại nhân ,người sao có thể gục ngã dễ dàng như vậy ,trước một lời nói của nữ nhân chứ" đúng là không thể tin được mà.